Thu Đào ngồi trong phòng sách cùng Thu Hằng và Nguyễn đại nhân, nàng lật hết trang này đến đến trang khác nhưng chỉ đọc được bập bẹ vài chữ làm cha và chị gái vừa ngạc nhiên vừa tiếc nuối cho văn tài trước đây. Thu Đào cũng "bất lực" tự trách bản thân lúc trước học tiếng Hoa không chịu học chữ phồn thể, để bây giờ trở thành kẻ "mù chữ". Cô đấm ngực tự nghĩ:
- Thời này làm gì đã có chữ giản thể (*),biết trước thì mình đã chăm chỉ học chữ phồn (*) hơn rồi!
Thu Đào thở dài nhìn cha:
- Trước đây con giỏi chữ lắm sao?
Nguyễn đại nhân gật đầu:
- Nữ nhi của các quan đại thần chỉ có hai chị em con được cho học cùng với ba vị hoàng tử, con lúc trước tài học không kém nam nhi đâu!
Thu Đào nhìn sang em gái:
- Lợi hại vậy sao?
Thu Hằng cũng gật đầu:
- Muội cũng chỉ là nhờ tỷ mới được học ở Quốc Tử Giám, tỷ rất được Tư Nghiệp đại nhân khen ngợi, nên đã xin Hoàng Thượng và Thái Hậu đặc cách cho tỷ muội ta đó!
Thu Đào chớp mắt tò mò:
- Ngô Tư Nghiệp là ai?
Thu Hằng đáp:
- Là người thầy đã dạy chữ cho chúng ta từ nhỏ, Ngô Sĩ Liên đại nhân chứ còn ai?
Nghe đến Ngô Sĩ Liên thì Thu Đào há hốc mồm không nói nên lời.
Cô tiểu thư Thu Đào này đúng là quá lợi hại, bậc danh nhân như sử gia Ngô Sĩ Liên lại là thầy dạy chữ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-dao-le-trieu/2645788/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.