Nỗi kinh hãi đã làm đầu óc Nghi Dân bừng tỉnh. Hắn nhanh như cắt lôi cổ tên thị vệ lên chắn ngang trước ngực mình.
Phập! Mũi tên cắm sâu vào lưng tên thị vệ, mắt hắn trợn ngược lên nhìn tên chủ công vô lương tâm đầy bất ngờ uất hận, rồi lịm hẳn.
Con ngựa kéo xe bị những mũi tên bay vun vút làm hốt hoảng, nó đứng lên bằng hai chân, hí lên một tràng dài thất thanh rồi tung vó bỏ chạy. Bất ngờ vì cổ xe bị con ngựa kéo mạnh, Nghi Dân ngã bổ nhào ra khỏi xe, hắn la lớn:
- Mau bảo vệ bổn vương!
Đám tàn binh bị trúng thuốc mê dùng hết sức lực còn lại vung gươm chém vào mưa tên đang tới tấp lao đến.
Nghi Dân quay lưng toang bỏ chạy thì.. Phịch! – Một tên vệ sĩ trúng tên ngã ngay dưới chân hắn.
Hơn hai mươi vệ sĩ chỉ trong chốc lát đã bị hạ gục nằm la liệt dưới mặt đường. Không gian bỗng yên tĩnh lạ thường, những mũi tên cũng đã ngừng bay ra. Vốn cũng là người giỏi võ, Nghi Dân tuốt gươm mắt đảo bốn phía dè chừng, quyết liều một phen với kẻ nào đang muốn ám hại mình. Thuốc mê đã ngấm sâu vào máu, trước mắt chỉ là những hình ảnh nhoè nhoẹt mờ đục, hắn đành dùng thính giác để phát hiện tiếng động, vành tai giật giật liên tục. Chỉ một phút sau, khi đã xác định chẳng còn viện binh nào, một tên sát thủ mặc áo đen, đầu đội nón rộng vành có mảnh vải thưa bao quanh trùm kín đầu từ trên ngọn cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-dao-le-trieu/2645765/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.