Lục Cửu nghe rất rõ câu "Em yêu anh" khi cao trào của Lâm Ngải, nhưng ba chữ Lâm Ngải muốn, hắn lại chẳng cách nào mở miệng được.
Hắn không thể cho cô bất cứ lời hứa hẹn nào.
Bây giờ hai người chỉ biết hưởng thụ, còn tương lai hư vô mờ mịt đợi đến lúc đó rồi nói sau.
Đến khi hai người thu dọn xong thì cũng khá muộn rồi, Lục Cửu lái xe đưa Lâm Ngải đến trụ sở chính của Thiên môn là một tòa biệt thự ở vùng ngoại thành.
"Cửu gia, rốt cục anh cũng chịu xuất hiện, tuy em biết đêm xuân đáng giá ngàn vàng, nhưng..." Lý Vinh đang nói, đột nhiên nhìn thấy Lâm Ngải xuất hiện sau lưng Lục Cửu, lập tức đứng nghiêm, cung kính chào một tiếng: "Em chào chị dâu."
"..." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Ngải thoáng chốc đỏ bừng, không biết làm sao cứ đứng ở đó.
"Được rồi" Lục Cửu ôm vai cô, hất cằm: "Không cho phép bắt nạt chị dâu."
"Dạ dạ dạ" Nhưng mà, anh ta làm sao có thể khi bắt nạt dâu chứ. Oa, hóa ra Cửu gia thích loại tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn hiểu chuyện thế này.
Lúc Lý Vinh còn đang thầm thì, Lục Cửu đã đưa chị dâu của anh ta đi xa, Lý Vinh lấy lại tinh thần vội vàng đuổi theo.
"Anh còn có chuyện cần nói với Lý Vinh, em lên phòng nghỉ chờ anh, lát nữa anh tới tìm em."
Lâm Ngải thuận theo gật gật đầu.
"Chào chị dâu, ngày mai gặp."
"Ngày mai gặp." Lâm Ngải trả lời rất tự nhiên, đến lúc nhớ ra mình nói gì mặt mũi cô lại đỏ bừng. Lúc hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-chung-stockholm/36071/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.