“Cậu thấy thi được 460 điểm có khó không?”
Trong tiết tự học sáng, Hứa Gia Duyên đang đọc bài thì bỗng nhiên nghe bạn cùng bàn cậu hỏi một câu như vậy.
Này không giống bong bóng cá nhổ ra từ trong miệng, Hứa Gia Duyên ngạc nhiên quay đầu nhìn hắn.
Biểu tình giáo bá nghiêm túc.
Hứa Gia Duyên không chút chần chừ: “Dễ mà.”
Thành tích Hứa Gia Duyên ở giữa lớp, điểm thi tháng khoảng trên dưới 500, 460 với cậu mà nói dễ như ăn bánh.
Nhưng mà…
Trầm mặc vài giây, Hứa Gia Duyên châm chước: “Nếu là cậu thì khả năng sẽ hơi khó xíu xiu.”
– Rốt cuộc thì thành tích cao nhất của Ngư Lam cũng chưa từng vượt quá 300 điểm.
Ngư Lam không phản ứng: “Ồ.”
Hứa Gia Duyên thấy có điểm kỳ quái: “Sao tự dưng cậu hỏi cái này?”
Ngư Lam nói: “Tớ muốn thi vào đại học A.”
Hứa Gia Duyên: “Phụt –”
Chút nữa là phun nước miếng vào mặt Ngư Lam, cậu vội vàng bịt kín mồm lại.
Cậu cảm thấy tai mình lãng rồi, nhịn không được xác nhận lại: “Vào đâu cơ?”
Ngư Lam bình tĩnh vuốt mặt: “Đại học A.”
Hứa Gia Duyên: “...”
Đại học A, số học sinh trường họ có thể đỗ hằng năm gần như bằng 0.
Hứa Gia Duyên không thể tin nổi: Hôm nay Ngư Lam uống nhầm thuốc à?
Ngư Lam ghé vào bàn: “Tớ tra thể lệ chiêu sinh của đại học A rồi. Muốn vào khoa thể thao của trường đấy thì chỉ cần thi tổng điểm các môn văn hóa hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-chung-le-thuoc-pheromone/3357539/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.