Chu Miên và những vận động viên khác cùng nhau vào sân thể dục, cởi áo khoác đồng phục rồi treo lên trên móc của lưới bảo hộ.
Chu Miên đang vận động cổ tay thì nghe có người nói:
"Má ơi, Ngư Lam lại đến lớp mình làm gì???"
"Đù, hình như là đang đi đến lớp mình thật."
"Không, không phải chứ? Ngư Lam dạy bọn mình? Hiện tại tớ chạy còn kịp không?"
Ngư Lam với đám học sinh ngoan này mà nói chẳng khác nào chồn tới thăm gà, gà bay phành phạch phành phạch rụng đầy lông ra đất.
Ngày thường ở trường học, người của lớp Olympic thấy hắn đều né càng xa càng tốt – đương nhiên, Chu Miên là ngoại lệ.
Ngư Lam bình tĩnh đi tới trước mặt bọn họ dưới những ánh mắt không thể tin nổi, cái đuôi to đằng sau phẩy tới phẩy lui, mặt ngoài lại nghiêm trang nói: "Thầy giáo bảo tớ tới đây giúp các cậu làm vận động giãn cơ."
Nói xong, hắn cực kỳ lộ liễu nhìn lướt qua chỗ Chu Miên.
Ánh sáng buổi tối khá mờ mịt, đôi mắt đen đậm của Chu Miên lẳng lặng đối diện với hắn, không thấy rõ cảm xúc trong mắt là gì.
Chu Miên rũ mắt xuống.
- - Tuy rằng "thầy Ngư" nhìn lông ba lông bông không đáng tin nhưng đến lúc làm phụ đạo thể dục lại làm đến ra ngô ra khoai. Hắn hướng dẫn hai lớp chuẩn bị vận động, mỗi tổ làm mười động tác.
Các bạn học lớp Olympic thấy hắn thế mà rất có "tinh thần chuyên nghiệp" chứ không phải tới tìm chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-chung-le-thuoc-pheromone/3313195/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.