Lúc Chu Miên trở lại, Ngư Lam vẫn cuộn tròn ở chỗ cũ.
Chẳng qua không biết khi nào áo khoác vốn dĩ choàng lên người nam sinh đã bị cả người Alpha ôm vào trong lòng ngực.
Khiến người ta vô thức nhớ tới sóc con xây tổ, cứ thấy đồ mình thích là tha về ổ.
Trong phòng học tràn ngập hơi thở của Alpha cứ như thể có người vô tình làm đập vỡ một vò rượu mạnh lâu năm xuống đất, mùi hương ngọt lành nóng bỏng từ đó phát ra khiến người ta mới ngửi đã say.
Chu Miên nhẹ nhàng hít một hơi rồi đi đến chỗ Ngư Lam. Anh cúi người ngồi xổm xuống, mở nắp ống thuốc ức chế Alpha trong tay.
Bên trong ống tiêm có một chất lỏng màu xanh trong suốt.
Mũi kim nhọn đâm thủng làn da, Chu Miên chậm rãi đẩy chất ức chế vào.
Đầu Ngư Lam khẽ động, tựa hồ giật mình muốn mở mắt ra.
Một giọng trầm thấp dịu dàng chảy vào tai hắn: "Không sao đâu."
Thanh âm nhẹ nhàng mang theo chút dỗ dành.
Vì thế Ngư Lam an tĩnh lại rồi ngủ thiếp đi.
Chu Miên buông ống tiêm xuống, ấn bông y tế vào chỗ lỗ kim đang rỉ chút máu trên tay Ngư Lam.
Mặc dù đã tiêm thuốc ức chế nhưng kỳ nhạy cảm của Alpha vẫn phải mất một lúc mới có thể kết thúc, mà nơi này có thể nghênh đón học sinh qua đây bất cứ lúc nào.
Ngư Lam không thể ở trong phòng học này quá lâu được, Chu Miên rút áo khoác của mình ra khỏi Ngư Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-chung-le-thuoc-pheromone/3313192/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.