6 giờ, trời tối sầm, mặt trời đã lặn khuất sau đường chân trời.
Trong phòng học thỉnh thoảng vang lên tiếng lật sách soàn soạt, thầy dạy toán trên bục dùng chất giọng điệu đều đều giảng một bài toán hình phức tạp, nhẹ nhàng ru học sinh vào cõi mơ.
Một nam sinh ngồi cuối dãy lớp cúi đầu xuống, không thấy rõ mặt hắn lắm, mái tóc màu hạt dẻ hơi dài, tóc mái rũ đến đuôi lông mày.
Áo khoác đồng phục không kéo khóa, chỉ lỏng lẻo khoác trên người, áo sơmi trắng bên trong cởi hai nút trên cùng lại vừa vặn khép lại ở chỗ xương quai xanh, mang theo một loại hương vị không đứng đắn muốn giấu cũng khó.
Một tay nam sinh chống dưới cằm, màu da nơi cổ tay trắng nõn, khớp xương rõ ràng, hàng mi đen nhánh nửa rũ xuống, thần thái lười biếng không chút chú tâm.
Trên bàn để một quyển truyện tranh, hai ngón tay thon dài đặt ở mép lật trang.
6 giờ 15, chuông tan học của tiết cuối cùng vang lên, đám học sinh vốn đang mơ mơ màng màng nháy mắt bừng bừng sức sống, sẵn sàng chuẩn bị phi đến nhà ăn nạp năng lượng.
Thầy dạy toán không dạy quá giờ, tự biết lúc này có giữ thân cũng không giữ được tâm bọn học sinh, nói một câu "Tiết học ngày hôm nay đến đây thôi, tan học" xong kẹp cặp sách rời phòng học.
Bọn học sinh cũng đều ra ngoài, có người thò vào phòng học gọi: "Ngư Lam, đi ăn cơm không?"
Ngư Lam – nam sinh vừa đọc truyện tranh kia – đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-chung-le-thuoc-pheromone/3312877/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.