Bạc Cận Yến sửng sốt, dường như không ngờ rằng Hạ Miên dễ dàng đồng ý như vậy, hồi lâu cũng chưa tỉnh lại.
Hạ Miên nhìn anh cố gắng che giấu khẩn trương thì khe khẽ thở dài, vuốt ve mu bàn tay lạnh lẽo của anh: “Chúng ta đã thiếu Diệc Nam quá nhiều, nhận nó rồi lẽ nào còn muốn nó tiếp tục cuộc sống không có cha hoặc mẹ sao?”
Bạc Cận Yến khẽ chau mày lại, yên lặng.
Hạ Miên không biết anh đang nghĩ gì cho nên nói tiếp: “Em và anh cũng biết rõ không có tình thương của cha, tình thương của mẹ thật đáng buồn biết bao, em không muốn Diệc Nam lại đi vào vết xe đổ đó nữa.”
Đôi mắt đen láy của Bạc Cận Yến mang theo cảm xúc phức tạp, anh lẳng lặng nhìn Hạ Miên, bỗng hỏi: “… Bởi vì con nên em mới muốn kết hôn sao?”
Hạ Miên cũng không ngờ đến anh lại hỏi như vậy, đôi môi mấp máy. Bạc Cận Yến lại giơ tay lên ngăn cô: “Chỉ cần em đồng ý, lý do gì anh cũng chấp nhận.”
Hạ Miên hơi kinh ngạc, trái tim khẽ đau nhói lại tăng thêm vài phần. Dáng vẻ và tư thái này càng lúc càng không giống anh, lo được lo mất, thậm chí là nhẫn nhục chịu đựng…
Trên mặt Bạc Cận Yến hiện ra nụ cười anh tuấn, thậm chí lấy ra hộp nhung đựng đồ trang sức trong túi áo. Hạ Miên càng thêm bất ngờ, vậy mà anh luôn mang theo nhẫn kim cương bên mình.
Thời điểm được anh từ từ đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út, cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-am/1884464/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.