Bạc Cận Yến không hiểu vì sao mình lại lái xe đến dưới lầu nhà Hạ Miên. Có lẽ vì trận cải vã với Vệ Cần khiến anh nhớ đến rất nhiều việc. Những năm tháng lu mờ kia không ngừng nhấp nháy như một thước phim trong đầu anh.
Anh thật sự muốn gặp Hạ Miên ngay tức khắc, không thể chờ thêm một phút giây nào nữa.
Anh ngồi trong xe từ đằng xa đã thấy cô đi bên cạnh một người đàn ông cao lớn. Vóc dáng gầy yếu của cô khiến người khác nhìn thấy muốn che chở. Anh không rõ hai người họ đang nói gì với nhau. Nhưng ánh mắt của Mạc Bắc nhìn cô… vừa nghiêm túc vừa trìu mến.
Anh cũng không ngồi yên được nữa.
Bạc Cận Yến bước xuống đóng sầm cửa xe lại. Lúc đến gần anh chỉ nghe được câu nói “Chúng ta kết hôn đi” của Mạc Bắc. Câu xế chiều anh chưa nói xong đã được một người đàn ông khác thổ lộ với cô.
Anh đứng sững sờ tại chỗ, giống như vừa bị dội xuống đầu một gáo nước lạnh. Trái tim anh càng như bị một cơn gió đông lạnh lẽo thổi qua. Anh không biết Hạ Miên sẽ trả lời thế nào. Anh không có gì chắc chắn.
Anh cất bước nhẹ lại theo bản năng muốn theo dõi nội tâm được giấu diếm kín đáo của cô.
Gương mặt sáng sủa của Mạc Bắc dưới ánh đèn rất ôn hòa dịu dàng. Hạ Miên nhìn người đàn ông vừa là một người bạn vừa là một người anh rất lâu mới lấy hết dùng khí thốt lên ý nghĩ chân thật trong lòng mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-am/1884440/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.