Khi màn đêm dần buông xuống cũng là lúc Lâm Tri Hạ về đến phòng của mình. Hôm nay đúng thật là một ngày thần kì đối với cậu, thật sự có thể nói là khó lòng quên được.
Trong tâm trí cậu lúc này đây luôn tràn ngập hình bóng một người - người đó không ai khác chính là Phó Sơn Thành.
Lâm Tri Hạ cũng bất tri bất giác mà nhớ lại vòng tay ấm áp cùng hơi thở ấm nóng mà Phó Sơn Thành đem lại, trên người anh ta còn tỏa ra chút hương thơm dịu nhẹ như hoa lá mùa xuân khiến lòng cậu vô cùng yên tâm. Cậu thật sự muốn được cảm nhận những điều ấy một lần nữa...
Không lẽ loại cảm giác bây giờ của cậu là 'rung động?', vẫn chưa có điều gì chắc chắn cho điều này cả. Cũng có thể đây là cảm giác nhất thời vì bản thân cậu quá khao khát được ai đó bên cạnh.
Lâm Tri Hạ thầm lẩm nhẩm: "Nếu người khác làm vậy chắc chắn mình cũng sẽ có cảm giác này."
Cậu luôn tự gạt đi hết những khả năng bản thân thích Phó Sơn Thành, cậu còn chả lo nổi cho bản thân thì yêu đương với ai cơ chứ!
Nếu chỉ một khả năng nhỏ...một khả năng nhỏ thôi là cậu thích anh ta, anh ta cũng sẽ không thích lại một người như cậu. Cả hai thật sự không cùng một thế giới, gia đình Phó Sơn Thành cư nhiên chắc chắn cũng sẽ phản đối chuyện này.
Lâm Tri Hạ luôn là như vậy, cậu không bao giờ chừa cho mình một cơ hội nào cả. Phủ nhận đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-am-trong-bong-toi/3620866/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.