Sau ngày hôm đó cả hai cũng không còn gặp lại nhau, cuộc sống của Lâm Tri Hạ vẫn diễn ra như thường, điều khác ở đây chính là bản thân cậu không còn sống trong cái ngôi nhà như địa ngục ấy nữa.
Hằng ngày cậu vẫn chăm chỉ đi làm, thế nhưng các công việc cậu làm kiếm không được nhiều tiền, bản thân cậu phải một lúc làm hai, ba công việc. Đôi khi bị chửi mắng bằng những lời lẽ quá đáng, thậm chí là bị bóc lột thêm giờ làm cậu cũng chỉ im lặng và nhẫn nhịn cho qua.
Một cậu nhóc 19 tuổi, bằng đại học chưa có, còn quá non trẻ nên khi xin việc đa số đều bị từ chối. Hơn thế nữa thân hình cậu lại mảnh mai, sức lực cơ thể cũng yếu, không thể làm các công việc khuâng vác nặng nhọc được. Các công việc hiện giờ cậu đang làm rất phù hợp, nếu bị đuổi thì cậu cũng chẳng biết mình nên làm gì.
"Hôm nay cũng mệt mỏi như vậy", Lâm Tri Hạ than vãn.
Ông trời đúng là bất công mà, ai đã bất hạnh thì xui xẻo cứ thế ập đến. Hôm nay khi đang trên đường đi về phòng trọ sau giờ làm, Lâm Tri Hạ đã bị trộm giật mất túi. May thay trong cái túi ấy chỉ có một ít tiền, giấy tờ gì đó và điện thoại cậu đã bỏ ở nhà.
"Nhưng mà bây giờ lấy tiền đâu mua đồ ăn đây? đó là số tiền tôi mới xin ứng từ chỗ ông chủ tiệm cà phê đó", cậu nhóc đau đớn hét lớn.
Trách cậu quá xui hay nên trách ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-am-trong-bong-toi/3620855/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.