Đương nhiên là Mạc Tư Nguyên hiểu cô đang nói gì, cả cơ thể anh nháy mắt trở nên căng chặt, máu cả người ào ào chảy dồn về não.
Cánh tay của cô vẫn đang vòng quanh cổ anh, tay của anh thì đang đỡ hai bên đầu cô, khoảng cách giữa hai người gần như chỉ còn bằng một nắm tay.
Mạc Tư Nguyên im lặng một lúc không nói gì, chỉ dùng ánh mắt mang theo sự kinh ngạc vô cùng và không thể tin nổi mà nhìn chằm chằm vào cô, giống như chim ưng đang nhìn thẳng vào con mồi, đôi mắt đen đặc sâu thẳm.
Tang Noãn có chút không chịu nổi ánh nhìn đó của anh, cô cắn môi, xấu hổ nghiêng đầu đi.
Cằm cô đột nhiên bị một bàn tay nắm chặt, Mạc Tư Nguyên mạnh mẽ giữ khuôn mặt cô lại, không cho phép cô không nhìn thẳng anh.
Trái tim Tang Noãn đập nhanh hơn, ánh mắt mê man và căng thẳng, hai tay đặt trên giường vô tình nắm chặt ga giường.
“Em,”
Hai giây sau, trái cổ của Mạc Tư Nguyên trượt lên trượt xuống, giọng nói mang theo sự trầm thấp như độc dược mê hoặc lòng người: “A Noãn, em có biết em vừa nói gì không?”
Cô cắn môi, nỗ lực khống chế sự luống cuống của mình, đỏ mặt lặp lại: “Hôm nay em không đến tháng, em…”
Mạc Tư Nguyên đột nhiên lấy tay cô xuống khỏi cổ mình, sau đó khống chế cổ tay cô, đưa lên đỉnh đầu và giữ chặt lại, tay kia quen đường quen lối từ vạt áo của cô mò vào trong, vuốt ve dọc theo làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-am-cua-anh/936273/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.