Tang Noãn ngây ngẩn cả người.
Không ngờ ông cụ Mạc sẽ đột nhiên xuất hiện, Mạc Tư Nguyên cũng không khỏi có chút kinh ngạc, khi hoàn hồn lại thì bỗng nhiên bật người đứng dậy .
Thấy anh đứng dậy, Tang Noãn cũng vội vàng đứng lên theo.
Sau trận náo loạn vừa rồi, tóc của Tang Noãn có chút rối bù, tuy rằng không đến mức vô cùng thê thảm, nhưng bởi vì cọ xát mà mái tóc có hơi bay tung tóe. Sau khi nhanh chóng sửa sang lại đầu tóc và vạt áo, cô có hơi rụt rè ngẩng đầu nhìn ông cụ, sau đó lại sợ hãi cúi đầu xuống.
Trên người ông cụ Mạc có một loại khí chất khó tả khiến người khác không nói nên lời, rất giống với Mạc Tư Nguyên, là loại cảm giác xa lạ lạnh lùng khiến người ta cảm thấy không dễ tiếp cận. Có lẽ là liên quan đến tuổi tác của ông. Cảm giác khó gần trên người ông cụ rất rõ ràng, thậm chí còn mạnh hơn Mạc Tư Nguyên. Ông cụ chỉ cần yên lặng nhìn vậy thôi cũng đủ khiến cho cô vô cớ có cảm giác bị áp bách, trái tim bất giác đập loạn nhịp.
“Ông nội.”
Sau một lúc im lặng, Mạc Tư Nguyên lẳng lặng mở miệng, sau đó nói với Tang Noãn, “Đây là ông nội của anh.”
Trái tim của Tang Noãn đập loạn xạ, nghe thấy Mạc Tư Nguyên nói chuyện với mình thì chỉ biết lúng túng gật đầu.
Cô muốn mở miệng chào hỏi, nhưng nhất thời không biết gọi thế nào, đầu óc quay cuồng, khó khăn nói: “Cháu chào ông nội Mạc.”
Sau đó Mạc Tư Nguyên giới thiệu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-am-cua-anh/936270/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.