Ăn mì xong, Mạc Tư Nguyên lái xe đưa Tang Noãn về nhà.
Cho xe dừng lại ở đầu ngõ nhỏ, Mạc Tư Nguyên xuống xe, mở cửa bên ghế phụ ra đợi cô xuống, sau đó cùng cô chậm rãi đi vào trong con hẻm.
Trời đã khuya lắm rồi, đèn đường hai bên con hẻm đã sáng lên, ánh sáng yếu ớt cộng thêm những con thiêu thân vây quanh bóng đèn khiến trên mặt đất loáng thoáng có những bóng đen.
Mạc Tư Nguyên vẫn đang chậm rãi đi vào trong, anh đưa mắt nhìn quanh bốn phía, thuận miệng hỏi: “Tại sao lại ở đây?”
“Hửm?” Tang Noãn đang cúi đầu vô cùng chăm chú suy nghĩ chuyện gì đó, không ngờ anh lại đột nhiên hỏi như vậy nên ngơ ngác ngẩng đầu.
“Em đó, sao lại thuê nhà ở chỗ này?” Anh nghiêng đầu nhìn cô, lông mi dài phủ lên má anh một bóng mờ, khiến ánh mắt anh càng sâu hơn: “Ở đây tuy rằng không vấn đề gì, nhưng rất đơn sơ, hơn nữa cũng không an toàn.”
“Bởi vì ở đây rất thuận tiện.” Tang Noãn hít sâu một hơi, cười với anh: “Tiền thuê nhà chỗ này thấp hơn so với nơi khác, hơn nữa cũng gần công ty, bình thường em đi bộ đi làm cũng được.”
“Bình thường em đều đi bộ về sao?”
“Đúng vậy.” Tang Noãn đáp: “Đi tắt thì chỉ tầm năm phút là về tới rồi, rất gần! Hơn nữa dù nhà ở đây nhỏ nhưng có đầy đủ mọi thứ, ngoại trừ đường đi hơi tối thì không có khuyết điểm gì khác.”
Mạc Tư Nguyên im lặng, lát sau lại nở nụ cười trêu cô, nói: “Cũng đúng, em an toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-am-cua-anh/936249/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.