“A a a cứu mạng.”
Tang Noãn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, được anh ôm chặt nên cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ có thể vô thức hét lên.
Cho đến khi lăn lộn một lúc lâu, hai người cuối cùng cũng dừng lại ở sườn núi bằng phẳng.
Tang Noãn vẫn chưa tỉnh táo lại, nhắm mắt thở mạnh, cho đến xác nhận hai người đã không rơi xuống nữa, cô mới thăm dò mở mắt ra, chợt thấy Mạc Tư Nguyên đang ôm cô ở trong lòng, anh cũng đang nhắm mắt lại, hơi nhíu mày.
Tang Noãn sửng sốt, bỗng chốc trái tim đập loạn nửa nhịp.
Hoảng sợ nhưng không gặp nguy hiểm, cô dần dần thở phào nhẹ nhõm, thoát khỏi cái ôm của anh từ từ ngồi dậy, một lúc lâu khi cô bình tĩnh lại mới vỗ vai anh: “Mạc Tư Nguyên, không sao rồi.”
Người bên cạnh nhất thời không có phản ứng, khiến cô ngẩn người.
“Mạc Tư Nguyên?”
Tang Noãn hơi ngạc nhiên, lại lay anh lần nữa, lúng túng nhìn mặt anh.
Ai ngờ Mạc Tư Nguyên vẫn nằm im không nhúc nhích.
Tang Noãn đột nhiên hoảng sợ, trái tim lập tức loạn nhịp, ngơ ngác nhìn anh hai giây, đứng lên muốn đi tìm người: “Cứu…”
Một bàn tay đột nhiên nắm lấy cổ tay cô, khiến cô không thể rời đi.
Tang Noãn giật mình, hét lên “A” theo bản năng rồi kinh ngạc quay đầu lại.
“Đừng nhúc nhích.” Giọng nói yếu ớt bỗng nhiên truyền tới.
Tang Noãn quay đầu lại, chỉ thấy Mạc Tư Nguyên khẽ mở mắt ra, giữa hai đầu lông mày hơi nhíu lại, giọng nói trong trẻo của ngày thường hơi trầm thấp khàn khàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-am-cua-anh/936245/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.