“Anh!”
Cảnh Chỉ Huyên còn chưa dứt lời, đã nghe thấy một thanh âm trong trẻo vang lên ở cửa phòng riêng.
Sau đó cánh cửa phòng riêng đột nhiên bị đẩy ra, một cô gái hấp tấp chạy vào.
Cô gái có mái tóc dài màu nâu vàng, mặc áo T-shirt rộng phủ qua mông, quần bò màu đen kiểu rách rưới. Cô ấy đeo một cái túi lớn trên vai, bên trong không biết đựng thứ gì, trên đường đi cái túi phát ra tiếng ping ping pang pang theo nhịp chân. Trong tay cô ấy cầm áo khoác, điện thoại di động, ví và những thứ khác. Hùng hùng hổ hổ, không phải Lạc Tư Tư thì còn ai?
Mạc Tư Nguyên hơi kinh ngạc nhìn cô ấy.
Lạc Tư Tư nghiêng đầu cười với anh, sau đó chào hỏi mấy người phía sau anh, “Hello! Chị Chỉ Huyên, Đại Đề Tử! Lâu rồi không gặp!”
“Tư Tư.” Cảnh Chỉ Huyên vẫy vẫy tay với cô ấy, vội vã kéo ghế bên cạnh mình ra: “Mau đến đây!”
“Dạ!”
Lạc Tư Tư vội vàng dỡ hết đồ trên người xuống, chạy tới ngồi xuống, thuận tiện kéo cánh tay của Mạc Tư Nguyên, chớp chớp mắt với anh: “Anh, em xinh đẹp không?”
Mạc Tư Nguyên mặt không chút thay đổi nhìn toàn thân cô ấy một lần, cuối cùng tầm mắt dừng lại trên tóc cô: “Nhuộm thành như vậy, cũng không sợ ông nội mắng em à?”
“Ôi trời!“ Lạc Tư Tư tùy tiện khoát khoát tay, cầm dưa hấu trên bàn gặm hai miếng, không chút để ý nói: “Dù sao bây giờ ông cũng không ở trong nước, quản có rộng đến đâu cũng không thể quản từ châu Âu đến châu Á, chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-am-cua-anh/936223/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.