Câu lạc bộ Mỹ Thuật đối với Tang Noãn mà nói không thể nghi ngờ là cực kỳ quan trọng.
Trường trung học Đệ Nhất vẫn luôn có quy định khắc nghiệt đối với học sinh xin vào câu lạc bộ. Với các học sinh vừa vào trường, không cho phép học sinh năm thứ nhất tham gia câu lạc bộ. Trường học quy định mỗi học sinh chỉ có thể gia nhập nhiều nhất hai câu lạc bộ. Như vậy một là có thể để học sinh năm nhất hiểu biết rõ ràng mỗi một câu lạc bộ, để ngừa nhất thời hứng khởi vào sai câu lạc bộ. Hai là không cho câu lạc bộ chiếm quá nhiều thời gian của học sinh, ảnh hưởng đến việc học tập.
Tang Noãn thích vẽ tranh, cô cũng có chút thiên phú trên phương diện mỹ thuật. Khi còn nhỏ, cô còn đặc biệt tham gia câu lạc bộ Mỹ Thuật thiếu nhi. Khi đó nhà họ Tang còn ở nhà cấp bốn, thú vui lớn nhất cả ngày của cô là nhặt phấn viết ở trên đường đất nhỏ để vẽ bậy trên tường nhà người ta. Trùng hợp có một lần cô vẽ bậy đến cửa nhà của một ông họa sĩ, ông họa sĩ kia thấy “Kiệt tác” trên tường của cô, chẳng những không tức giận, ngược lại còn vỗ đùi nhận cô làm đồ đệ nhỏ.
Nhưng mà Tang Noãn có một nhược điểm trí mạng ở mỹ thuật, cũng bị phát hiện vào lúc ấy.
Đó chính là suy nhược màu sắc(*).
(*) Suy nhược màu sắc: Còn được gọi là “Bất thường ba màu thị lực” là các khiếm khuyết về màu sắc của thị giác. Bệnh nhân suy nhược màu sắc có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoi-am-cua-anh/936189/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.