Đinh đinh đang đang tiếng chuông của chiếc xe phá tan sương mù trong vũ trụ, đảo quanh tòa nhà 1 vòng rồi dừng lại.
Tiễn Lạc mặc 1 chiếc áo mưa màu xanh, tay run run đều khiển chiếc xe tiến lên phía trước.
Đến cửa chung cư, cậu vẫn như trước bước lên lầu 2 giao báo rồi mới xuống lầu 1. Dù biết người đặt báo ngoại trừ Cố Viễn Thần ra thì ai cũng chẳng còn nơi nhân thế, nhưng cậu vẫn thật nghiêm túc như học sinh đến trường, cứ phân báo đều đặn hàng ngày vậy.
Nơi này thật đúng là hung địa mà. Mạng người so với đậu hủ còn mềm hơn, chỉ mới động đến chút xíu là tiêu đời. Làm cậu cũng vô cùng khủng hoảng luôn ấy. Thằng nhóc này vốn ko sợ trời, ko sợ đất chỉ sợ quỷ mà thôi.
Xem lại áo mưa thật kỹ càng. Tiễn Lạc mang túi đựng thư màu xanh lục dầm mưa mà đến. [tí tách tí tách] nước mưa liên tục nhỏ giọt lên người. Cậu vừa luôn miệng mắng trời mưa ko ngừng vừa đẩy xe tiến về phía trước.
Giờ đây, nơi này chẳng còn ai nhàn nhã mà lao xao nữa. “Anh Tử 27 tuổi chưa chồng của tôi ơi. Anh Tử muội muội ơi, cưng ơi….”
Bỗng nghe được một anh thanh thản thốt hoảng sợ truyền từ trên đầu mình xuống: “Tiễn Lạc!”
Tiễn Lạc liền liên tưởng đến quả phụ trẻ đáy thắt lưng ong mà ngước mặt nhìn lên. Thấy khoảng trống nơi phòng 402 chẳng có lấy 1 bóng người, chỉ tồn tại duy nhất 1 chậu cây với lá xanh mướt đang chìm trong làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoe-thu-ly/2957737/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.