Không gian yên tĩnh đến nỗi khiến người ta ko thể hít thở được nữa. Chỉ duy nhất tâm tư dưới ánh đèn huỳnh quang đang vô cùng hỗn loạn mà thôi. Cố Viễn Thần ko thể vùng ra để đi được. Nếu cậu muốn đẩy tay Chu Hà Sinh ra, thì ngay tức thì anh sẽ mạnh mẽ ghì chặt người lại. Đã mấy lần ngã nhào ra sàn nhà rồi lại bò dậy, mặt của Chu Hà Sinh càng ngày càng gần sát bên cậu.
Ko thể nào chấp nhận được ánh mắt đang bốc cháy kia, là tay của Chu Hà Sinh cứ nắm chặt lấy cổ tay phải của cậu. Chẳng nói lời nào cả, nhưng lòng lại đang tự vấn dữ dội: “Anh có ngốc lắm ko? Có ngốc lắm ko? Từ lúc gặp em, anh liền biết cái gì là ngốc nghếch. Si dại theo đuổi em, si dại phủ nhận bản thân. Ngay cả khi biết chỉ có mình đơn phương, anh cũng sẳn sàn chấp nhận hết. Nhưng em đến xem anh làm bạn bè cũng ko chịu nữa. Này là công bằng sao? Em đối với anh có công bằng ko?”
“Bỏ tôi ra!” Cố Viễn Thần giờ cứ như bệnh nhân tâm thần. Cậu giống như một chú báo con vừa bị mất đi đôi mắt vậy. Cứ nhất quyết phải vùng vẫy, mạnh mẽ càu cấu, điên cuồng muốn chạy trốn khỏi chỗ này.
Ngọn lửa trong mắt Chu Hà Sinh càng bùng cháy dữ dội hơn. Anh ôm chặt thắt lưng của Cố Viễn Thần. Ngay sau đó là môi ngấu nghiến môi. Nụ hôn nhanh chóng được trao nhận chân thật đến khó tin. Chỉ cảm thấy toàn thân mình nóng như bốc lửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoe-thu-ly/2957735/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.