Vài chục phút sau, Thiết Hành bước vào nhà.
“Sếp Thiết!” Lữ Thiên để sấp tài liệu trong tay xuống, nheo nheo mắt mỉm cười nhìn anh: “Hôm nay em đã đem 1 đống tư liệu về nè.”
Thiết Hành lướt qua mớ sách cao cao kia, líu lưỡi nói: “Nhiều quá đi mất, sao cậu có thể mượn được thế?”
Lữ Thiên đắc ý dào dạt, giơ một ngón tay trên ko trung nói: “Em nhá, là đến chỗ cục trưởng khiêng về đó. Hầu hết người ở đó đều là bạn học của ba em. Tất cả đều ok!”
“Cái gì, cậu có thể ra vào chỗ cục trưởng như đi chợ thế àh?!” Thiết Hành cảm thấy lỗ tai mình ong ong lên. Chắc nghe nhầm rồi, thằng nhóc này thế lực chắc cũng ko lớn đến thế đâu.
“Ha ha, hễ có cửa thì có cách qua mà.” Lữ Thiên ra vẽ thần bí, trương ra đôi môi đỏ thắm cười hì hì nói: “Em nói với Chư Cát cục trưởng là bạn gái em muốn mượn vài quyển tư liệu. Nếu mượn ko được sẽ chia tay đó.”
Thiết Hành xém chút nữa là bị sặc nước miếng chết rồi. Độc thật, thằng nhóc này thật độc mà. Biết rõ Chư Cát cục trưởng là người hay lo lắng cho tình trạng hôn nhân của thủ hạ mình nhất mà. Trong cục cảnh sát lại toàn là bọn đàn ông độc thân lạnh lùng vô tình ko thôi. Mà đến bản thân anh cũng đã từng bị ông đó trói đến trước mặt bà may nữa kia. Giờ khó khăn lắm mới được Lữ Thiên có tiềm năng như thế. Lý nào lại ko cho mượn?
“Xe bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoe-thu-ly/2957730/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.