Hồ Bích Mai nhớ lại lúc đó, mình ở ngoài cửa đã nhìn thấy hạt châu này thật. Đúng là ngay ngày Mạnh Giới Quang chết. Thi thể của anh ta được kéo ra ngoài từ phòng 402 của Chu Hà Sinh. Sao có thể như Cố Viễn Thần nói được, hạt châu là của cậu ta?
Chị cắn cắn môi, hơi mở to mắt nhìn Cố Viễn Thần, gương mặt lộ vẽ khẩn trương dưới ánh đèn màu hổ phách vàng loang loáng. Nó như đang khắc sâu vào tim người khác, làm ngũ tạng đều nóng lên. Hồ Bích Mai cười thật quyến rũ nói: “Được, chị đồng ý trả hạt châu lại cho cưng. Nhưng phải có điều kiện nha.”
Chị nói tiếp luôn: “Chị muốn cưng giúp chị 1 cuối tuần thôi. Đương nhiên chẳng phải quan hệ gì đâu áh. Chị biết cưng ko chịu mà. Chị chỉ cần cưng xem mình là người yêu theo bên cạnh chị 1 lúc thôi nha.”
Cố Viễn Thần thật bất ngờ khi nghe điều kiện này. Lòng bỗng nổi lên cảm giác giận dữ vì bị khuất nhục. Cậu quay mặt đi ko nhìn đến chị ta nữa.
Hồ Bích Mai ko chịu buông tha mà thúc giục: “Chị thấy hạt châu kia đối với cưng quan trọng lắm nha. Cưng ko muốn lấy lại hả? Nó trong tay chị đây này, chị mặc kệ nó thật là của cưng hay ko. Chỉ cần cưng gật đầu, thì cho cưng ngay đó.” Chị thấy Cố Viễn Thần đang trầm tư ko chịu trả lời, thế là ánh mắt lại trở nên buồn bã thuyết phục: “Chị ko muốn ép cưng đâu mà. Chỉ là….lần đầu tiên chị cảm thấy thích 1 người nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoe-thu-ly/2957714/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.