Liên Tiểu Hàm ngồi bó gối ở trên giường, ngơ ngác nhìn một phòng người đều đang lo lắng mà vây quanh bên mình, nội tâm cực kỳ khiếp sợ. Ai tới nói cho cô biết, rốt cuộc đây là chuyện gì hay không? Ai tới nói cho cô biết, cô không phải đang mơ? Xuyên?! Cư nhiên trên đời thật sự có xuyên qua?!!
Liên Tiểu Hàm trước kia cực thích xem tiểu thuyết, thích đọc truyện viễn tưởng. Vì chỉ có những lúc đó cô mới cảm thấy cuộc đời ít nhiều còn có thứ,có nơi thuộc về mình, để mình gửi gắm những ước mơ, hoài niệm... Đúng vậy, cô là người thích sống trong thế giới do bản thân mình tạo thành như vậy, bởi đơn giản, cô rất cô đơn, cô không có ai bên cạnh mình. Cho nên cô muốn gửi gắm mình vào những chuyện huyền huyễn phi khoa học như vậy. Muốn hòa mình vào nhân vật trong truyện, để cảm nhận được tình thân, tình yêu... Cũng chỉ là vì muốn có một chỗ để mình dựa dẫm tinh thần mà thôi!
Thời gian gần nhất cô xem một bộ truyện nói về phong thủy, trong đó có kể về dưỡng ngọc và chơi đồ cổ. Khi xem tới đoạn trong truyện miêu tả, "người dưỡng ngọc, khi gặp chuyện, ngọc nát người còn". Là ngọc đỡ tai nạn cho mình. Còn đồ cổ, thì nói rằng đồ cổ là món đồ trải qua trăm năm, hấp thụ tinh hoa của trời đất, để món đồ đó ở bên cạnh, mình cũng nhờ vào tinh hoa đó mà trở nên có tinh thần, mạnh mẽ, trừ tà tránh bệnh...
Bất quá trong đó cũng có nói, đồ cổ phải là đồ cổ di truyền cất giữ, đừng có phải là đồ của những tên trộm mộ. Nếu là món đồ trộm mộ, thì sẽ có âm khí, chẳng những không tốt cho dưỡng sinh, mà ngược lại còn hại thân thể.