Từ sau lần Cố Yến Tranh tỏ tình, Tạ Tương đi đâu cũng bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ. Trước đây, khi vào Học Viện Quân Sự Liệt Hỏa cô chỉ nghĩ bản thân sẽ nhất nhất tuân theo nguyên tắc, sau đó thuận lợi tốt nghiệp, đem cái tên Tạ Lương Thần ghi tạc vào danh sách trường. Thế nhưng sau khi về Bắc Bình, gặp những du học sinh kia, nhìn thấy đơn thỉnh nguyện viết bằng máu của họ, Tạ Tương đã thay đổi suy nghĩ, cô nghiêm túc hơn, cố gắng hơn, muốn trở thành một quân nhân chân chính.
Thế mà hiện tại, những tin đồn ở Học Viện Quân Sự Liệt Hỏa khiến cô chẳng thể nào tập trung, ánh mắt những người xung quanh như những chiếc gai nhọn đâm vào lưng cô.
Chỉ một đoàn đường ngắn từ ký túc xá đến nhà ăn, đã có hơn mấy chục ánh mắt len lén đánh giá cô, Tạ Tương bưng khay thức ăn, tránh sự dò xét của các học viên khác, một đường chạy đến ngồi cạnh Hoàng Tùng, cúi đầu lùa cơm.
Chu Ngạn Lâm mang bộ dáng lơ đễnh, chỉ cảm thấy Tạ Tương chuyện bé xé ra to.
"Không đến mức này chứ, ai mà không biết cái tên thiếu gia Cố Yến Tranh đó lại đem cậu ra làm trò tiêu khiển, bắt cậu làm trò cười, cậu không cần thiết phải hành động như ăn trộm vậy."
Kỷ Cẩn lại dùng giọng điệu hoàn toàn khác dặn dò Tạ Tương, dường như sau chuyện của Thẩm Quân Sơn, kinh nghiệm của Kỷ Cẩn phong phú hơn nhiều so với Chu Ngạn Lâm:
"Lương Thần ! nếu như cậu không có loại sở thích đó thì tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-quan-su-liet-hoa/732104/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.