Sáng sớm, cả sân trường được bao phủ trong ánh nắng vàng ấm áp, ngọn gió khẽ lướt qua lọn tóc, dù có nắng nhưng không khí se se lạnh vô cùng dễ chịu. Tạ Tương xuống lầu ký túc xá phơi quần áo. Đặt chiếc chậu lớn xuống đất, treo tấm khăn trải giường lên xào, gió thổi nhẹ, ga giường trắng bay phất phới. Tạ Tương ngâm nga hát, vừa hát vừa chỉnh lại nếp gấp, đột nhiên phát hiện có người đang nhìn mình từ xa, định thần lại, thì ra là Thẩm Quân Sơn. Anh đeo ba lô, đứng trên đường nhỏ, yên lặng nhìn cô, khuôn mặt đã không còn lạnh lùng như mấy ngày trước, chỉ là trong sự ấm ấp nhỏ nhoi lại chất chứa nhiều phiền muộn. Bị tránh né suốt một thời gian, Tạ Tương đã nhiều lần muốn hỏi cho rõ ràng, thế nên lần này cô vội vã chạy về phía Thẩm Quân Sơn :
"Quân Sơn, cậu có việc gì sao ?"
Thẩm Quân Sơn không trả lời cô, vẫn như cũ nhìn cô không chớp mắt, đến tận khi Tạ Tương đi đến trước mặt, Thẩm Quân Sơn tựa như tỉnh lại từ giấc mộng, bỗng dưng xoay người rời đi. Một câu cũng không nói sao ? Điều này càng khiến Tạ Tương khó hiểu. Vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Kỷ Cẩn đứng bên cạnh, ánh mắt kỳ quái quan sát cô. Kỷ Cẩn mặc áo khoác xanh, đội chiếc nón cùng màu, trên mặt còn đeo một chiếc mắt kính, anh ta không cận thị, chỉ là thích đi theo trào lưu. Người ta lớn lên ôn hòa lịch sự, đeo thêm chiếc kính càng có phong thái học sĩ, còn Kỷ Cẩn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-quan-su-liet-hoa/732100/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.