Ngày hôm sau, Tạ Tương cùng Thẩm Quân Sơn đi đón Linh Đang, mua rất nhiều quần áo, đồ chơi mới để mang theo đến cô nhi viện. Viện trưởng dắt tay Linh Đang đi vào, Linh Đang ôm con chó nhỏ, một ánh mắt cũng không bố thí cho hai người họ. Tạ Tương có chút buồn, nhưng nghĩ lại, Linh Đang như vậy cũng tốt, sống trong thế giới riêng của bản thân mình, không đau khổ không vui vẻ, không vướng không bận, không vì mất người thân mà buồn bã, không vì mất nhà mà khổ sở. Nếu cuộc đời này, ai cũng có thể sống như vậy, thì đã không có quá nhiều gút mắc, quá nhiều ân oán tình cừu.
Hai người quay về xe, trên đường, người đến người đi, qua lại không dứt, một chiếc xe con dừng lại ngay bên cạnh họ, cửa xe kéo xuống, Kim Hiển Dung tươi cười rạng rỡ :
"Quân Sơn, thật đúng lúc, em có chuyện muốn tìm anh, lại trùng hợp gặp anh ở đây."
Thẩm Quân Sơn nhìn thấy cô ta cũng tươi cười hỏi :
"Chuyện gì ?"
Kim Hiển Dung liếc nhìn Tạ Tương nhíu mày:
"Cũng không phải chuyện lớn gì, anh biết người của Vinh Vương Phủ đúng không ? Nhà em muốn bàn chuyện làm ăn với bên đó, em muốn hỏi thăm một chút, bên đó thích cái gì, ghét cái gì, lo trước tránh hậu họa."
Thẩm Quân Sơn nói :
"Anh có thể giúp em hỏi thử, anh của anh và nhà họ có qua lại, mấy ngày trước họ còn gửi thiệp mời mừng thọ Đại Phúc Tấn."
Kim Hiển Dung bày ra bộ mặt kinh ngạc:
"Vậy sao ? Vậy anh sẽ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-quan-su-liet-hoa/732095/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.