Edit: Pi sà Nguyệt Lục Nhiên có chút lo lắng, hắn không nghĩ ra được bước tiếp theo của Thi Ân là gì. Cô không cầm điện thoại khi rời khỏi nhà họ Thẩm, không tiền không di động, không liên lạc được ai, cô cũng không quay lại tìm hắn, rốt cuộc cô muốn làm gì? Buổi tiệc đêm này được bày ra để lót đường cho Thẩm Niệm Tình, trước đó hắn giúp Thẩm Niệm Tình và Lâm Luật ‘ngẫu nhiên gặp nhau’, khi đó đã giúp cô ta tìm một đạo diễn nổi tiếng rồi để ông ta vừa mắt người ngoài vòng như cô ta, để ông ta nhận cô ta làm nữ chính của bộ phim điện ảnh mới. Sau đó được Lâm Luật ký làm nghệ sĩ trong công ty của mình. Buổi tiệc này là buổi tiệc kéo tài trợ cho bộ phim điện ảnh mới này, có không ít ông chủ lớn tham gia, Lâm Luật sẽ dẫn nữ chính của phim, Thẩm Niệm Tình tham gia buổi tiệc này, chắc cũng sẽ trở thành nhà tài trợ duy nhất của bộ phim điện ảnh này, sau đó nâng Thẩm Niệm Tình nổi tiếng, một người mới xuất đạo đã đóng phim điện ảnh lớn của một đạo diễn nổi tiếng, vừa mới đóng một bộ đã nổi là một cách marketing hay. Muốn làm nữ chính của truyện trọng sinh vả mặt sung sướng này thì năng lực phải tốt, phải dùng bản thân nâng giá trị của mình. Lục Nhiên xác nhận danh sách tham gia buổi tiệc, nhà họ Thẩm cũng có trong đấy, nếu như kế hoạch nhận thân vào buổi tiệc sinh nhật đợt trước thành công, Thẩm Niệm Tình sẽ là nữ chính trong buổi tiêc lần này, hắn tính để cô ta tham gia buổi tiệc này và lộ mặt trước truyền thông với thân phận là con gái ruột của Thẩm Độ, cũng xem như lần đầu thể hiện mức độ quyến rũ của mình, để Thẩm Độ biết con gái ruột này giỏi hơn Thẩm Bạch Lộ nhiều, để Thẩm Niệm Tình vượt qua Thẩm Bạch Lộ mọi mặt. Nhưng bây giờ không nhận thân thành công, có điều đêm nay Thẩm Độ vẫn sẽ tham gia, đêm nay cô ta vẫn là tiêu điểm. Hắn cố ý nhắc nhở Thẩm Niệm Tình, “Tối nay đừng vội nhận thân, giả vờ không quen với Thẩm Độ, cứ giữ lễ phép nhưng phải xa lánh, cứ làm tốt nữ chính của phim là được.” Thẩm Niệm Tình hỏi hắn, “Thẩm Bạch Lộ có tham gia không? Anh không mang cô ta tham gia đấy chứ?” “Cô ấy không ở chỗ tôi, cô ấy cũng không bảo tôi dẫn mình tới tha gia.” Lục Nhiên cau mày, “Nhưng có thể cô ấy sẽ tham gia đấy.” “Người nhà họ Thẩm dẫn cô ta tới à?” Thẩm Niệm Tình hỏi, “Cô ta tới cũng tốt, không phải cô ta bảo muốn rời nhà họ Thẩm để độc lập à? Tới chung với nhà họ Thẩm chẳng khác gì tự vả cả.” Lục Nhiên nhắc nhở cô ta: “Đừng dán hết toàn bộ tầm mắt lên người cô ấy như thế, bây giờ cô ấy đã rời khỏi nhà họ Thẩm, mà cô chỉ cần phát triển bản thân là được, để Thẩm Độ hối hận vì không mời cô về nhà họ Thẩm, đừng trêu chọc cô ấy, tôi nghe bảo cô ấy có thuộc tính sợ hãi và thuộc tính tan vỡ, đừng để cô ấy có cơ hội mang thuộc tính của mình gán lên nhiệm vụ này, bởi vì lúc đó người chịu thiệt chỉ có mỗi cô thôi.” Thẩm NIệm Tình trả lời: “Tôi nghi ngờ cấp bậc của anh ở dưới cô ta đấy, tại sao anh không dám đối cứng với cô ta chứ?” Lục Nhiên không trả lời cô ta, trước khi xác nhận thân phận của cô mà chọc điên cô lên là tự mình tìm chết rồi. Hắn liếc nhìn thời gian, cách thời gian buổi tiệc bắt đầu nửa tiếng, hắn đoán Thi Ân sẽ không tham gia buổi tiệc này với nhà họ Thẩm. ================================================== Tiệc rượu được tổ chức trong một hội quán tư nhân xa hoa, lúc Lục Nhiên đến có không ít người, người nhà họ Thẩm cũng đến nhưng chỉ có hai người Thẩm Độ và Thẩm Ba, Thi Ân không tới cùng bọn họ. Thẩm Ba thấy hắn trước, đi tới hỏi Lộ Lộ có tốt không, sao không mang cô tới chung. Lục Nhiên nói xin lỗi, bảo đưa cô xuống núi xong thì cô tự mình rời đi rồi. Thẩm Ba luống cuống, hỏi hắn Lộ Lộ đi đâu rồi? Đi với ai? Sao hắn không ngăn lại, nếu như Lộ Lộ nghĩ không thông mà làm bậy thfi sao? Thẩm Độ cũng lo lắng nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, nói cảm ơn Lục Nhiên đã chăm sóc, đợi sau khi kết thúc buổi tiệc sẽ đi tìm Lộ Lộ. Mà buổi tiệc bắt đầu, đạo diễn và Lâm Luật dẫn cô con gái khác của ông ra mắt. Thẩm Độ và Thẩm Ba ngạc nhiên khi thấy Thẩm Niệm Tình, nghe bảo đạo diễn Lý tìm một người mới đóng phim mới lần này, đây là nữ chính do ông ta tự chọn, tên là Tống Tình, không ngờ là Thẩm Niệm Tình. Cô ta mặc một bộ váy màu đỏ thắm, được Lâm Luật và đạo diễn Lý dẫn đi dưới ánh đèn thủy tinh, sáng lấp lánh, mỗi bước đi đều rực rỡ, ánh sáng bắn ra bốn phía, thu hút mọi tầm mắt. Lâm Luật và đạo diễn Lý dẫn cô ta tới trước mặt Thẩm Độ, đạo diễn Lý nhiệt tình bắt tay với Thẩm Độ, giới thiệu, “Ông chủ Thẩm còn chưa biết nữ chính của phim mới của tôi nhỉ? Tống Tình, vừa thấy cô ấy tôi đã cảm thấy cô ấy có linh khí lắm, rất hợp phim mới của tôi.” Thẩm Niệm Tình cười lễ phép nắm tay Thẩm Độ: “Chào ngài, bác Thẩm.” Thẩm Độ nhìn cô ta phức tạp, nắm tay cô ta hỏi: “Cô tên là… Tống Tình?” “Vâng, ba nuôi của tôi họ Tống.” Cô ta cười nói, “Ông ấy đặt tên tôi là Niệm Tình vì hi vọng tôi nhớ ân tình, nhưng tôi cảm thấy Niệm [1] chẳng hay gì cả nên mới lấy nghệ danh này.” [1] Niệm nghĩa là nhớ, ý của Thẩm Niệm Tình là cảm thấy ơn sinh chẳng có gì hay nên lấy mỗi chữ Tình thôi. Mặt Thẩm Độ vừa phức tạp lại khó coi. Lục Nhiên đứng cạnh nhìn bọn họ, bưng chén rượu mới nhấp một ngụm rồi mới đi tới, cô ta nên nhắm vào Thẩm Độ chứ không phải Thẩm Bạch Lộ, nếu như cô ta giỏi hơn Thẩm Bạch Lộ nhiều mặt thì về lại nhà họ Thẩm chỉ vì nhận ông bố này thôi. Hắn nhìn về phía Lâm Luật, hắn rất chăm sóc cô ta, mang theo cô ta đi gặp mấy ông chủ lớn, giúp cô ta xã giao cũng chặn rượu giúp cô ta. Lâm Luật như này chọc Thẩm Ba tức giận, vừa uống rượu vừa chửi hắn là thằng cặn bã, Lộ Lộ là thanh mai trúc mã lại đối xử tốt với hắn, lẽ nào không biết Lộ Lộ thích hắn à? Sao có thể chứ? Vừa hưởng thụ sự sung sướng khi Lộ Lộ theo đuổi mà còn dùng tiền để nâng người phụ nữ khác! May Lộ Lộ không
đến, nếu không chắc điên lắm. Đạo diễn Lý và Thẩm Niệm Tình đi tới trước mặt Luc Nhiên chào hỏi. Lục Nhiên cười ôm đạo diễn Lý, nhìn Thẩm Niệm Tình, giả vờ kinh ngạc, “Tôi giới thiệu không sai chứ? Cô Thẩm có một đôi mắt sạch sẽ lại truyền cảm, là nữ chính trời sinh.” Lâm Luật đứng cạnh uống một ngụm rượu khó chịu nhìn hắn, Thẩm Niệm Tình liếc nhìn hắn rồi cười nói với Lục Nhiên, “Anh Lục khen quá rồi.” Lục Nhiên nhìn nụ cười trên mặt cô ta, mặt hơi cứng lại, không lẽ cô ta mặc kệ lời khuyên của hắn à? Thật sự có tình cảm với Lâm Luật này à? Hắn vừa định nói gì thì có người đi vào, có người ngạc nhiên kêu: “Ơ? Lâm Trì cũng đến à?” “Lộ Lộ?” Thẩm Ba ngạc nhiên nhìn cửa. Lục Nhiên nghiêng đầu nhìn sang, cau mày, người tới là Thẩm Bạch Lộ, đi cùng cô là em trai của Lâm Luật, Lâm Trì, hắn nhớ đây là người đàn ông đã ôm cô đi vào trung tâm thượng mại hồi sáng. Cô mặc một bộ váy lễ phục màu đen, cổ chữ V khoét sâu để lộ da thịt trắng như tuyết, trên cổ là một bộ dây chuyên trân châu có thiết kế đặc biệt, mái tóc đen bối lên để lộ gương mặt sạch sẽ, bên tai là đôi bông tai trân châu cùng kiểu, khoác tay Lâm Trì đi vào trông vừa tao nhã lại cổ điện, cứ như cô gái xinh đẹp bước ra từ tranh sơn dầu. Ánh mắt của cô lướt qua mọi người nhìn về phía Lục Nhiên, cười vênh váo như khoe khoang với hắn vậy. Lục Nhiên khó mà dời mắt khỏi cô. “Lộ Lộ!” Thẩm Ba đặt ly rượu xuống, vội đi tới hỏi, “Em đi đâu thế?” Lại liếc nhìn Lâm Trì hỏi, “Sao lại đi chung với thằng nhóc Lâm Trì này thế?” Lâm Trì cười hì hì nói với Thẩm Ba, “Anh Ba, anh nói cái gì thế? Sao không thể đi với em chứ? Em cũng không thua gì anh trai em mà!” Thẩm Ba trừng mắt nhìn Lâm Trì, mặc dù nhìn thằng nhóc này ra hình ra dạng thật đấy nhưng lại rất thích chơi, cả ngày chỉ biết chơi đùa với mấy tên nhóc cậu ấm cô chiêu phá phách thôi, công ty không thèm tới làm, công việc cũng chẳng để tâm, chỉ biết học cho xong, Lộ Lộ đi với tên nhóc này sẽ bị dạy hư mất. Thi Ân cười khoác tay Thẩm Ba nói: “Anh đừng lo cho em, em rất tốt, em tìm được công việc rồi.” “Tìm được công việc rồi?” Thẩm Ba nhìn cô ngạc nhiên, “Việc gì thế? Em muốn làm việc thì tới công ty ba làm cũng được mà, anh với ba có thể chăm sóc được em.” “Em nói muốn độc lập mà, không thể chỉ biết dựa vào ba và anh được.” Thi Ân cười đắc ý giới thiệu Lâm Trì với Thẩm Ba, “Đây là người hợp tác với em, sếp mới của em đó.” Thẩm Ba trợn mắt há mồm nhìn Lâm Trì. Thi Ân kéo hai người tới trước mặt mọi người, cười híp mắt nhỏ giọng nói với Thẩm Độ, “Ba uống ít rượu nha!” Thẩm Độ cảm thấy ấm áp trong lòng, mặc dù Lộ Lộ khá kiêu căng tùy hứng nhưng luôn quan tâm người trong nhà, chưa bao giờ gây phiền toái gì cho nhà cả. Mấy vị khách thấy hai người đi vào thì cười tới hỏi Thẩm Độ, hỏi sao ông không mang con gái đi theo mà để tên nhóc Lâm Trì này dẫn đến. Thi Ân cười híp mắt chào hỏi mội người, gọi người này chú người kia bác, ngoan ngoãn vô cùng. Thẩm Niệm Tình đứng cạnh Lâm Luật, siết chặt móng tay khi thấy bộ dạng này của Thẩm Bạch Lộ, mỗi lần cô xuất hiện là một lần cướp đi ánh sáng của cô ta… Hơn nữa còn để Lâm Trì dẫn cô đến, quá tâm cơ rồi…. Những vị khách trẻ tuổi kia đều là con trai con gái của mấy chú bác này, ngày thường hay chơi với Lâm Trì và Thẩm Bạch Lộ, vừa thấy Lâm Trì dẫn cô đến thì ngạc nhiên không thôi, còn trộm tới hỏi Lâm Trì, “Tên nhóc cậu giỏi đấy, liếm được nữ thần khi nào thế?” Lâm Trì đâm cùi nhỏ lên eo người đó, nghiêm mặt nói, “Đừng nói bậy, đây là người hợp tác của tôi.” Anh giới thiệu, “Đây là nhà thiết kế châu báu chính mà tôi mới mời đến công ty châu báu của nhà họ Lâm.” Lâm Luật cau mày nhìn hắn, nhỏ giọng hỏi: “Chuyện khi nào thế? Sao anh không biết? Lâm Trì, cậu nên nói với anh trước.” “Không phải đang giới thiệu với anh à?” Lâm Trì khó chịu nhìn anh trai của mình, từ bé đến giờ, người anh này luôn giỏi hơn anh, ngay cả Bạch Lộ cũng thích hắn, cứ luôn chạy theo sau mông hắn, anh khó chịu tên Lâm Luật này lâu lắm rồi, “Lại nói, công ty châu báu là do tôi quản lý mà? Tôi mời người thiết kế còn phải báo cáo trước với anh trai à?” Thi Ân buông tay Lâm Trì ra, cười đi về phía Lâm Luật, đứng trước mặt hắn, cười hỏi: “Sao thế? Lâm tổng không hài lòng với người thiết kế chính của công ty châu báu của tập đoàn à?” “Có gì không hài lòng chứ.” Thẩm Ba nói trước, khó chịu bảo, “Lộ Lộ tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng ở nước ngoài, đề cương luận văn đã cầm không ít giải thưởng, chưa được tốt nghiệp đã được công ty châu báu nổi tiếng ở nước ngoài để ý, nếu không phải mẹ tôi không nỡ cho con bé sống ở nước ngoài thì cần phải tới làm trong cái công ty rách của Lâm Trì à?” Cậu còn không hài lòng đây, nhà họ Thẩm nhà bọn họ còn không thèm để Lộ Lộ đi làm công như thế đâu nhé! “Anh hai có gì không hài lòng chứ, Lộ Lộ có thể gia nhập công ty tôi là niềm vinh hạnh của tôi rồi.” Lâm Trì đi tới, làm ra thái độ anh đừng có mà xía vào chuyện của tôi. Lâm Luật bị nói trắng mặt, đành bảo, “Anh không có ý đó, tùy ý cậu.” Thi Ân nghiêng đầu liếc nhìn Thẩm Niệm Tình, cười chào hỏi với cô ta, “Ơ, trùng hợp thật đấy, cô Thẩm.” Duỗi tay ra với cô ta. Thẩm Niệm Tình tức tới mức không muốn bắt tay với cô, nhưng cô nàng bitchy công chúa này muốn giả vờ chào hỏi với cô ta ngay trước mặt đám Thẩm Độ là muốn giả vờ rộng lượng, nếu cô ta không bắt tay thì không có tình người rồi, cô ta chỉ có thể gượng cười bắt tay thôi. Đúng lúc này, nam chính của bộ phim này là một diễn viên nổi tiếng cũng đến, đây cũng là nghệ sĩ của công ty Lâm Luật, Lâm Trì thích chơi đùa nên hay mời nghệ nhân ở công ty tới làm rạng mặt tí, người này hay ăn cơm với đám Lâm Trì nên rất thân.
Lâm Trì dẫn Thi Ân tới chào hỏi hắn, hắn cũng đang nói chuyện với đạo diễn Lý. Thi Ân cũng nói chuyện với hai người cực tự nhiên. Đạo diễn Lý là một người am hiểu giao tiếp, cười khen Thi Ân: “Cô Thẩm có khí chất thật, cô Thẩm có từng nghĩ tới chuyện làm nghệ nhân chưa? Có gương mặt xinh đẹp lại khí chất như này mà không làm nghệ nhân thì tiếc lắm.” Thẩm Ba đi tới vỗ cái tay đang tính ôm eo em gái mình của Lâm Trì, cười nói với đạo diễn Lý, “Đạo diễn Lý khách khí quá, Lộ Lộ đúng là đẹp thật nhưng không chịu khổ được, diễn viên là con đường khổ cực lắm, người làm nghề này đúng là khiến người khác phải kính nể mà.” Đạo diễn Lý cười nói, “Cũng phải, ông chủ Thẩm sao nỡ để hòn ngọc quý trên tay chịu khổ như thế chứ.” Lại nhìn dây chuyền trân châu đặc biệt trên cổ Thi Ân hỏi, “Thiết kế của sợi dây chuyền trân châu này làm người ta thấy mới mẻ thật đấy, là do cô Thẩm tự thiết kế à?” Mắt Lâm Trì sáng rực, đi tới giới thiệu với đạo diễn Lý, nói thiết kế của Bạch Lộ rất nổi tiếng, từng lấy được nhiều giải thưởng. Thẩm Ba nghe thế cũng cúi đầu cười, tên nhóc Lâm Trì này từ bé đã là vua nịn nọt của Lộ Lộ, kể cả khi đi học cũng vậy, Lộ Lộ ra nước ngoài học thiết kế châu báu, anh cũng phải đi chung, bỏ một số tiền lớn để vào trường Lộ Lộ học. Thẩm Niệm Tình đứng gần đấy nghe bọn họ nói chuyện mà khó chịu trong lòng. Đúng thế, cô chủ nhà họ Thẩm, hòn ngọc quý trên tay ông chủ Thẩm sao cam lòng làm diễn viên cơ chứ! Thẩm Độ đi tới nhỏ giọng nói với cô ta, “Niệm Tình, thì ra con muốn làm diễn viên à?” Giọng nói này nhỏ như thể sợ ai nghe thấy vậy, cô ta không thể ra được ánh sáng như vậy à? Thẩm Niệm Tình không nén giận và tủi thân được, cười lạnh nói, “Tôi không có người cha tốt lót đường cho tôi đi du học, chỉ có thể tự mình đánh liều.” Nói xong, Lục Nhiên trong hệ thống vội nói với cô ta, “Cô không biết bây giờ mình nên nói chuyện cẩn thận à?” Cô ta tức tới mức đỏ mắt, xoay người cầm một ly rượu đỏ uống một ngụm để nén giận, ai dè lại bị Lâm Luật cản. “Không cần uống nhiều như thế.” Lâm Luật nói nhỏ với cô ta, “Em là nhân vật chính của tối nay, đừng uống nhiều.” Thẩm Niệm Tình ngẩng đầu, đỏ mắt cười khổ với hắn, nhìn Thẩm Bạch Lộ nói, “Em là nữ chính à? Anh nhìn xem kìa, cô ta mới là nữ chính.” Cô như một đóa hoa vậy, đứng trong đám người cười hì hì nói chuyện, ai cũng có thể nói chuyện được. Đúng thế, mỗi người ở đây đều là chú bác của cô, người trẻ là bạn tốt của cô và Lâm Trì, đứng cạnh gọi cô là nữ thần nữ thần, giữa bọn họ có đề tài chung. Lúc này cô ta mới phát hiện, Thẩm Bạch Lộ đã là người trong nhóm nhỏ của bọn họ, mà cô ta chỉ là một nghệ nhân nhỏ được người trong nhóm nhỏ đó dẫn đến, rõ ràng cô ta mới là con gái ruột của Thẩm Độ mà… Lục Nhiên trong hệ thống gửi tin nhắn cho cô ta: “Cô nên trở về chứ không phải lùi vào trong một góc uống rượu, đây là nơi cô và Thẩm Bạch Lộ tranh tài, sao không lợi dụng Lâm Luật cạnh cô chứ?” “Nói nghe dễ thế nhỉ? Tôi dùng cái gì để tranh với cô ta?” Thẩm Niệm Tình nhìn hắn, “Tôi không giống cô ta, cô ta có thể tùy tiện lợi dụng người đàn ông thích mình nhưng tôi thì không.” Lục Nhiên cau mày, “Lâm Luật chỉ là công cụ để làm sáng nữ chính là cô mà thôi, cô đang động lòng với công cụ à?” Cô ta sửng sốt, Lâm Luật ở cạnh nhỏ giọng nói, “Em không thích trường hợp như này à? Nếu như không thích thì đừng ép buộc mình, anh dẫn em ra ngoài hóng gió nhé?” Đưa tay ôm eo cô ta định dẫn cô ta ra ngoài. Mắt Lục Nhiên tối lại, nói với cô ta trong hệ thống: “Cô muốn chịu thua rồi rời khỏi sân khấu à? Đi tới chỗ tôi, làm ra vài hành động hiểu lầm với tôi, tôi sẽ làm nam chính để khiến mọi người chú ý tới cô.” Thẩm Niệm Tình nhìn hắn nhưng có chút do dự, nếu cô ta công khai làm hành động mập mờ với Lục Nhiên thì Lâm Luật… Trong mấy giây do dự của cô ta, Thẩm Bạch Lộ gần đó đã cười đi tới chỗ Lục Nhiên, đứng trước mặt hắn. “Anh Lục có muốn uống rượu với tôi không?” Cô cầm hai ly rượu champagne trong khay của người phục vụ, đưa cho Lục Nhiên một ly. Lục Nhiên nhìn cô, có vẻ như cô đã uống khá nhiều, gò má hồng hồng, ánh mắt sáng lấp lánh, nâng rượu cười với hắn cứ như con hồ ly nhỏ cực tinh quái, hắn đưa tay cầm ly rượu của cô, “Đương nhiên muốn rồi, chỉ sợ ông chủ Lâm luôn ở cạnh em ghen thôi.” Thi Ân quơ ly rượu cười, chạm nhẹ ly với hắn rồi nghiêng người nói nhro, “Thế anh có ghen không?” Cô nhìn mắt hắn chằm chằm, giọng điệu nhẹ nhàng như hòa tan với mùi rượu trong ly vậy, Lục Nhiên cảm thấy trái tim tê dại, nhỏ giọng hỏi, “Em hi vọng tôi ghen à?” Thi Ân cười, uống một ngụm rượu nói, “Đương nhiên rồi, nếu không tôi tới đây làm gì?” Bàn tay cầm ly rượu của Lục Nhiên hơi cứng lại, cô đến để làm hắn ghen à? Con mắt của Thi Ân chuyển từ trong ly rượu thơm mát lên nhìn hắn, giận hờn nhỏ giọng bảo, “Tôi đã cho anh cơ hội tới lấy lòng tôi, ai dè anh không thèm nên tôi đành phải tìm người khác, tôi phải cho anh biết, có rất nhiều người đồng ý quét dọn rải chiếu để đón lấy tôi đó.” Cô lại chạm ly rượu với hắn, uống sạch rượu trong ly rồi đưa ly mới cho hắn, nhướn mày cười với hắn rồi bảo Lâm Trì đang nói chuyện với bạn bè gần đó, “Lâm Trì, tóc của tôi vướng vào khuyên tai rồi, anh kiểm tra giúp tôi được không?” Sau váy đen của cô là phần lưng trắng như tuyết, để lộ phần sống lưng gầy gò và phần xương bướm xinh đẹp làm người ta khó mà dời mắt, cô hơi nghiêng ngón tay trắng nhỏ của mình chơi đùa với bông tai, chiếc cổ thiên nga kéo dài xuống phần xương quai xanh có sợi dây chuyền trân châu làm nổi bật khiến người ta nhịn không được mà nhìn thêm một lần. Lục Nhiên để ly rượu xuống bàn rồi nói, “Để tôi giúp em, cô Bạch Lộ.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]