Edit: Pi sà Nguyệt
Đau quá, tay của cô sắp gãy rồi!
Thi Ân nằm co quắp dưới mưa, cô không muốn động đậy gì luôn ấy, nếu như cô không chơi chết tên làm
nhiệm vụ này thì cô không gọi là Thi Ân nữa!
Thẩm Ba ở cạnh cô rên rỉ hai tiếng rồi nghiêng người gọi: “Lộ Lộ! Lộ Lộ, em, em đừng dọa anh mà!”
Mấy người tham gia buổi tiệc dưới lầu bị tiếng động dọa sợ hốt hền, tất cả chạy ra thì thấy Thẩm
Bạch Lộ và Thẩm Ba nằm trên đất, bọn họ ồn ào kêu gọi cứu thương! Gọi bác sĩ!
Lần này cả trang viên Phỉ Thúy bị kinh động, người xuất hiện đầu tiên không phải là ba mẹ Thẩm mà
Lục Nhiên, không biết hắn đi từ đâu tới, đẩy mọi người đứng trước mặt cô, nhìn cô nhỏ giọng hỏi,
“Cô Bạch Lộ không sao chứ?”
Liên – quan – con – mịa – gì – nhà – ngươi!
Hắn bế Thi Ân lên rồi dặn dò người bên cạnh, “Đường dưới núi bị chặn rồi, xe cứu thương không thể
đến trong thời gian ngắn, đi Lục trang của tôi mời bác sĩ riêng đến, ông ấy đang ở đây.” Sau đó nói
tiếp, “Đầu tiên đỡ cậu Thẩm vào trước. “Sau đó bế Thi Ân bảo mọi người lùi lại, bước nhanh vào
phòng khách, còn nói với cô, “Cô Bạch Lộ đừng sợ, cô không sao cả.”
Thi Ân nén giận khi thấy gương mặt giống Dịch Nhiên kia, tưởng mày mang mặt Dịch Nhiên thì bà đây
không dám làm gì à? Nằm mơ đi nhé! Cho dù Dịch Nhiên mà dám ăn hiếp cô thì cô cũng đánh chết lên
chết xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-phan-dien/1715639/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.