Edit: Pi sà Nguyệt
Cái mịa gì thế? Nội dung kịch bản bị quái gì thế?
Dịch Nhiêu cau mày nhìn cô chằm chằm, “Cô không biết tôi?” Cô gái này… mất trí nhớ rồi hả? Hay đang
giả vờ? Sao cô lại mất trí nhớ được chứ? Trong nội dung kịch bản cô không hề mất trí, nhất định là
đang giả vờ rồi!
Cô nhìn anh lắc đầu, Dịch Nhiên giữ cằm cô nói, “Thật à? Nữ đế bệ hạ quên hết rồi à? Thế tôi không
cần nhẹ tay với cô nữa.” Anh móc súng dí lên đầu cô, ‘cạch’ một tiếng lên nòng sùng.
Thi Ân đứng đó không nhúc nhích, cô vẫn cứ nhìn anh đang cầm súng với vẻ mặt bình tĩnh.
Hai người nhìn nhau như đang đấu mắt, Dịch Nhiên cau mày hỏi, “Cô không sợ tôi bắn chết cô à?”
“Anh sẽ không.” Thi Ân nhìn anh với ánh mắt dịu dàng, “Tuy không biết tại sao nhưng tôi cảm thấy
anh sẽ không làm tôi tổn thương.” Bởi vì nhiệm vụ đó! Nhiệm vụ của anh là hành cặn bã, bắn chết cô
trong một phát chỉ khiến nhiệm vụ thất bại thôi!
Nói xong cô cười một cái, “Kỳ lạ đúng không? Tôi chưa từng có cảm giác như này bao giờ, anh có thể
nói tên mình cho tôi không? Có thể tôi sẽ nhớ cái gì.”
Dịch Nhiên nhìn cô nghĩ thầm trong bụng, tên cặn bã này quên Bạch Vũ thật rồi à?
Thi Ân cảm thấy nòng súng đang dí bên trán cô lỏng dần…
Một tiếng súng vang lên từ ngoài cửa, Bạch An bị dọa hô lên, “Ba ơi!” Có người xông vào!
Dịch Nhiên vội buông cô rồi mở cửa lao ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-phan-dien/1715586/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.