Oán phụ O về đến nhà mới nhớ ra mình để quên tinh ranh O trên ghế sô pha, vội vàng gọi điện cho lạnh lùng O.
Lạnh lùng O đang bận thu tiền, hờ hững đáp: “Trên sô pha không có ai, chắc bị A nào đó nhặt đi rồi.”
Oán phụ O sốt ruột nói: “Như vậy sao được, chia ra tìm đi, tui tới đó ngay!”
Lạnh lùng O: “Chồng cũ của cậu còn ở đây, cậu muốn tới đại chiến với hắn lần hai à?”
Oán phụ O sợ, nghĩ đến trận chiến thế kỷ vừa rồi, rụt rè nói: “Vậy thì… Cậu phái người đi tìm, nếu tìm được thì nói cho tui biết nhé?”
Lạnh lùng O: “Ok.”
Oán phụ O: “Tại sao anh ta còn chưa đi? Có phải anh ta đang xem mắt O khác? Liệu anh ta có coi trọng O hay A nào không?”
Lạnh lùng O: “Haha.”
Oán phụ O: “Cậu tìm giúp anh ta một O tốt, ngoan ngoãn, nghe lời xíu, chịu được tính xấu, có thể sinh thật nhiều bé con, có thể nấu cơm, canh, làm đồ ngọt, có thể…”
Lạnh lùng O: “Cậu nói thêm nửa chữ xem?”
Oán phụ O dứt khoát cúp điện thoại, hít một hơi thật sâu để cố kìm lại nước mắt, rũ bỏ dòng nước vừa mới len vào tâm trí.
Tinh ranh O bị một Alpha ôm đi, pheromone trên người Alpha đó rất dễ chịu. Tinh ranh O vòng tay ôm Alpha rồi dụi dụi vào ngực Alpha đó như một chú mèo con, trồng từng quả ô mai lên ngực Alpha.
Alpha chịch tinh ranh O như vũ bão, giày vò cậu ta vừa khóc vừa la hét. Đến thời khắc mấu chốt, Alpha dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-o-duc/496496/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.