Bé lạnh lùng thi đậu trường chuyên cấp 3, còn bé trung khuyển được ấn định mức điểm tối thiểu nhập học và 100 điểm dành cho học sinh năng khiếu môn thể dục, cũng vào cùng trường.
Vào ngày khai giảng, bé trung khuyển đã trèo lên ban công của lầu dạy học treo biểu ngữ và điều khiển máy bay không người lái kéo cuộn giấy phía dưới. Thời điểm bé lạnh lùng đang đại diện học sinh mới đọc diễn văn trước toàn trường, pháo hoa và biểu ngữ đã gây náo động khắp nơi.
Trên biểu ngữ chỉ có mười chữ to: "Anh ấy là của tôi, các người đừng mơ tưởng."
Phụ huynh của bé trung khuyển thành công được giáo viên mời tới trường, giáo viên đang nói chuyện với mẹ cậu trong văn phòng. Bé lạnh lùng bước vào với bài tập trên tay, vừa khéo nghe rõ tất cả.
"Vâng vâng, là con trai tôi sai. Làm sao có thể yêu sớm được! Quan trọng nhất bây giờ là học, tôi đã nói với nó điều này từ hồi mẫu giáo cơ."
"Vâng vâng, là lỗi của con trai tôi. Làm sao có thể quấy rối một bạn nam chứ! Nó mới chỉ là nam sinh lớp 10 thôi!" e b o o k t r u y e n . v n
"Tôi phải xin lỗi phụ huynh bên kia hả? Không thành vấn đề, tôi quen rồi!"
"Bé lạnh lùng đến rồi, con tới đây với cô nào. Tối về nhớ nói với mẹ con nấu thêm cơm nhé, cô dẫn gia đình qua xin lỗi!”
Giáo viên sững sờ nhìn bé lạnh lùng gật đầu, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-o-duc/2453806/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.