Tinh ranh O sắp xếp hành lý muốn dọn ra ngoài, trong khi oán phụ O giữ lại, người đẹp O và lạnh lùng O đang pha cà phê bên cạnh, thỉnh thoảng nhìn hai bé O diễn vở kịch đau khổ trong phòng khách.
“Cậu để tui đi, nơi này không dung được tui. Trời đất bao la, luôn có một nơi cho tui dung thân. Dù không có người quen ở Anh, không biết tiếng Anh, không tải phần mềm dịch thuật nhưng tui có tay, có chân, tui có thể nuôi sống mình.” Tinh ranh O vừa bước một bước, oán phụ O kéo cậu lại hai bước, hai người cứ do dự kéo nhau như vậy ngược lại cách cửa càng xa.
“Đều là người một nhà, quan trọng nhất là đầy đủ.” Oán phụ O nghiêm túc thuyết phục.
“Thực ra tui đã nghĩ thông suốt rồi, gương vỡ lại lành không còn phổ biến nữa. Thay đổi văn bản là cách tấn công của vua. Núi xanh còn đó, nước biển không ngừng! Nơi này không dung ông đây cũng có nơi khác. Thị trưởng Hải Đường bên cạnh gửi cho tui một thư mời nói bên họ có một O kết hôn với ba A, lợi hại lắm đó. Mỗi ngày đổi một A!” Tinh ranh O thấy oán phụ O từ từ thả tay mình, cậu kéo tay oán phụ O lên tay mình để oán phụ O tiếp tục lôi kéo.
“Làm người, quan trọng nhất là phải vui vẻ. Cậu đói không? Có muốn tui nấu một bát mì không?” Oán phụ O định rút tay về nhưng thấy tinh ranh O nhìn mình khẩn cầu nên tiếp tục phối hợp thuyết phục.
“Thấy cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-o-duc/2453782/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.