Về nhà, Sunny và Sandy xuống xe chạy như bay vào nhà với vẻ tí ta tí tửng dù mới ở trên máy bay hàng giờ liền (Tg: Như 2 con khùng, há há/ Sunny và Sandy: Giờ bé muốn gì nà? *cười man rợ*/ Tg: Không muốn gì hết á! *vọt lẹ*). Anna lắc đầu ngán ngẩm cất xe đi vào nhà. Vừa vào tới cửa thì bị 2 đứa kia hỏi 1 lèo: _Phòng của tụi tao đâu? Sao mày lại có 1 mình? Ba mẹ mày đâu? ... Bla ... Bla ... Bla ... (Tg: Còn nhiều lắm ạ ^^)
Cô chóng cả mặt, sau 1 hồi bình tĩnh thì dùng hết sức la lên:
_TỤI BÂY HỎI NHIỀU THẾ SAO TAO TRẢ LỜI?
Sunny và Sandy giật mình rồi im thin thít, ngay cả thở cũng không dám (Tg: Sức công phá lớn quá, đã bịt tai lại mà vẫn còn nghe rõ mồn một luôn. Thiệt là bái phục! Bái phục quá đê/ Anna: Quá khen). Anna kéo hai đứa kia ngồi xuống ghế salon và kể lại tất tần tật cho tụi nó nghe (Tg: Muốn biết lí do thì đọc lại chap 1 nha). Kể xong, cô nói:
_Phòng của tụi mày kế phòng tao đó.
_Vậy hả, thanks nhiều nhiều.
Xong Sunny và Sandy xách vali lên lầu. Trang trí phòng ốc xong, 2 đứa kia lại hớn hở chạy xuống nói:
_Anna ơi, lâu lắm rồi tụi tao không về Việt Nam, hay mày đi chơi với tụi tao đi nha, năn nỉ mày đó!
Năn nỉ ỉ ôi mãi mới được, rồi cả 3 đi về phòng để sửa soạn. Kì này, cô bận 1 chiếc đầm trễ vai màu trắng sữa ngắn hơn gối, phần dưới váy được phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-gold-rainbow/56867/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.