Sorry vì 2 chap trước ngắn quá nha! Và mình sẽ cố gắng bù lại vào mấy chap sau hen! Đọc nà!
~~~Ở học viện~~~
Anna vừa đi vừa ngáp nhẹ 1 cái, khuôn mặt thì đờ đẫn, lộ vẻ mệtmỏi, uể oải và đặc biệt nhất là buồn bã. Sandy và Sunny đi kế bên thấyvậy cũng buồn theo (Tg: Ế! Cũng có vụ buồn lây lan nữa hả? Cái chuyệnnày mới à nha!/Sunny và Sandy: Cái đồ vô duyên, làm người ta mất cả hứng à!/ Tg: Thì đi kiếm là có hứng liền á!/ Sunny: Vậy cũng được nữa hả?/Tg: Chứ sao! *chống nạnh*/ Sandy: Haizz *bó tay*). Cả 3 đi thẳng ra căntin, không cần lên lớp cất cặp.
~~~Căn tin~~~
Tụi nó ngồi ở 1 cái bàn góc khuất. Cô có ăn nhưng ăn rất là ítcòn 2 đứa kia thì khỏi nói đi ha! Bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại của Sunny vang lên, đó là bài: "Senbonzakura - Miku"
Daitan futeki ni haikara kakumei
Rairai rakuraku hansen kokka
Hinomaru jirushi no nirinsha korogashi
Akuryou taisan ICBM
Sunny nghe máy:
_Alo! - Sunny
_Em đang ở đâu vậy? - Rain
_Căn tin - Sunny
_Anh tới liền - Rain tắt máy
5 phút sau là tụi hắn tới, Anna liền trở lại với dáng vẻ bìnhthường. Gin thấy Sandy là nhảy xổ vô ôm chặt cứng, miệng thì nói:
_Vợ ơi vợ à! - Gin nói ngọt xớt
_Vợ đây, chồng kêu gì? - Sandy nói
_Oẹ! - Gin chưa kịp nói đã nghe 1 tràng ói
_Hứ, tự nhiên cắt ngang người ta à! - Sandy giận dữ
_Kệ cái đám đó đi vợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-gold-rainbow/2054000/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.