Sau ngày hôm đó, Minh Uyên và Nhật Nam cũng dọn đến biệt trang Vũ Gia ở luôn. Minh Uyên luôn cư xử hiền thục trước mặt Kỷ Sơn. Có vẻ điều này khiến anh ta khá hài lòng. Cô ta cũng thỉnh thoảng ghé vào phòng Sư Tửnhưng đều bị đuổi ra.
Về phần Nam, từ sau cái lần gặp mặt đặc biệt đó, cậu bé ngày nào cũng ghé sang phòng Sư Tử và chơi cùng cô bé. Nhật Nam là người duy nhất từtrước đến giờ có thể nói chuyện và được Sư Tử chấp nhận. Dù vẫn mangkhuôn mặt vô hồn không cảm xúc, cô bé có vẻ vẫn rất quý Nhật Nam.
Có lẽ vì điều đó, Nam thường xuyên bị Minh Uyên mắng nhiếc. Cô ta bảo cậu không được gần gũi với Sư Tử quá mức, rằng cô ta muốn cô bé mãitrong tình trạng như vậy. Nam nghe sao, nực cười! Nam quý Sư Tử, như một người anh trai yêu quý em gái của mình, cô bé cũng là người bạn duynhất của cậu và ngược lại, Sư Tử cũng chỉ có Nam là bạn. Cậu bé không ưa gì mẹ, nên mặc choMinh Uyên muốn nói gì thì nói, muốn mắng chửi sao thì tuỳ.
Ngồi trên giường, Nam cầm quyển sách, vẻ mặt thoải mái. Trong khi đó, Sư Tử ngồi cạnh, vẫn là một con búp bê vô hồn, cô bé dựa vào anh trai,ngước đôi mắt không cảm xúc vào những dòng chữ trong quyển sách của cậu.
– Nam… gì…?
Cô bé hỏi bằng giọng ngắt quãng. Nam quay sang Sư Tử, khẽ cười.
– Là sách đấy.
Cô bé nghiêng đầu.
– Hay lắm, Tử Nhi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-danh-gia/2251830/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.