Sau khi Khang đi khỏi, để lại Mạc Thanh với sự uất ức trong lòng nó không thể tin được là Khang lại dùng thái độ đó với nó, sao lại khẳng định nó đã làm gì Băng như vậy chứ, nó tức giận giậm chân xuống đất vài cái. Bổng có giọng ai đó vang lên
-thật đáng thương!
Mạc Thanh liền quay lại nhìn xem ai mà dám nói nó như vậy.
Yến đứng đằng sau khoanh tay trước ngực nhìn nó
-cô nói gì? Ngọc tức giận
-tôi nói cô thật đáng thương
-sao cô dám, cô muốn gì hả? Tại cô nên tôi mới bị Khang nghĩ oan đấy giờ còn ở đây mà nói như vậy nữa. Cô có muốn biết đáng thương là thế nào không?
-bớt nóng đi bạn hiền. Dù sao thì chúng ta đều có chung một cái gai, vậy sao không hợp tác nhỉ?
-chung một gai sao? Tao nhớ là trước kia mày và Nhi thân thiết lắm cơ mà. Thật không ngờ đấy! Mạc Thanh nói giọng mỉa mai
-chỉ là trước kia thôi. Tóm lại cô có muốn hợp tác không?
….……….
Mọi người tập trung lại chỗ Băng và sư bắt đầu sơ cứu cho Nhi, phát hiện ở nơi chân trái bị rắn cắn có hai dấu răng rất sâu
-không hay rồi, là rắn độc phải mau đưa đến bệnh viện ngay. Vị sư nói
Nghe sư nói Lâm không khỏi lo lắng vội hỏi -vậy có ảnh hưởng gì đến tính mạng không?
-không sao, cũng may là được đưa về kịp thời giờ chỉ cần đến bệnh viện càng nhanh càng tốt là được.
Lâm thở phào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-at/2124732/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.