Tại nhà Khang,
-Ồ, Tiểu Thanh đó hả? Cháu tới tìm Khang sao?. Mẹ Khang hỏi
Mạc Thanh cười nhẹ rồi giọng nói thân thiết một cách giả tạo cất lên
-không ạ, cháu tới chơi với bác thôi chắc bác ở nhà một mình buồn lắm nhỉ?
-Ôi hôm nay còn có bác trai ở nhà sao ạ? vậy chắc là cháu lo xa rồi. Mạc Thanh nói như ngạc nhiên lắm nhưng thật ra nó cố lựa ngày cả bame Khang đều ở nhà để thực hiện một âm mưu.
-Ừ, hôm nay là chủ nhật mà. Mẹ Khang vừa nói vừa nhìn ba Khang, lúc này ba Khang vẫn chăm chú đọc báo.
Mạc Thanh vội che miệng cười
-À cháu quên mất. Vậy bạn Khang chắc cũng ở nhà chứ ạ?.
-Khang đi đâu rồi ấy? vì nó cũng lớn rồi nên bác cũng không quản chặt làm gì. Mẹ Khang trả lời
Mạc Thanh vội nói
-Ồ vậy ạ, chắc là lại đến chỗ làm thêm phụ con nhỏ kia rồi
Mẹ Khang ngạc nhiên, còn ba Khang nghe vậy thì vội đặt tờ báo xuống lòng cũng ngạc nhiên không kém
-cháu nói gì vậy, làm thêm phụ ai cơ?
Mạc Thanh tỏ ra ngạc nhiên, mở to mắt nhìn hai người
-Ủa vậy là hai bác chưa biết gì sao ạ? thì cái con nhỏ mà Khang đang quen đó ngày nào Khang cũng tới chỗ con nhỏ đó làm mà con nhỏ đó đâu phải cao quý gì đâu chỉ là con gái bà giúp việc nghèo nàn. Mà cũng chính vì nó mà Khang phớt lờ cháu bỏ qua mọi lời khuyên can để đến với nó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-at/2124724/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.