Đến giờ ăn trưa, các học sinh tập trung vào canteen trường, Thiên Băng mới vào trường nên chẳng có bạn gì cả hơn nữa ở đây toàn là thiếu gia với tiểu thư nên Thiên Băng cũng chẳng buồn kết bạn với bọn họ. Cầm khay đồ ăn lại một cái bàn trống Băng đang định ngồi xuống thì “bịch” nó ngã xuống và khay đồ ăn đổ hết lên người, khuôn mặt vẫn không hoảng hốt không mất bình tĩnh mà la lên chỉ là hơi đau khi bị ngã thôi.
Một giọng nói đanh chua quen thuộc cất lên
_sao bạn không để ý gì hết vậy, rõ ràng là mình lấy cái ghế này trước mà.
Thiên Băng không nhìn cô ta, không để ý lời nói của cô ta tỏ ý khinh thường với lại việc cô ta làm không cần nói cũng biết
Trong đám đông đang chú ý nhìn bọn họ, một cô gái tốt bụng lại gần Thiên Băng đỡ nó dậy rồi buông một câu phán tội
_tiểu thư Lưu Diệp, bạn nên thôi đi, rõ ràng mình nhìn thấy bạn cố tình lấy ghế để Thiên Băng ngã còn ở đó mà giả nai.
Mặt Lưu Diệp đỏ bừng vội phủ nhận
_bạn không có chứng cứ thì đừng vu oan cho người khác, làm sao mình có thể làm thế được dù gì thì chúng ta cũng học chung lớp huống hồ Thiên Băng đây còn là con gái của người giúp việc nhà mình.
Lưu Diệp cố nhấn mạnh câu “con gái của người giúp việc”
Băng đứng dậy hất nhẹ đồ ăn dính trên đồ, động tác rất nhẹ nhàng. Vẫn ánh mắt vô cảm đóThiên Băng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-at/2124719/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.