Josi buông tay trước, Lương Thiên Dục tuyệt đối là tối kinh ngạc.
Sao có thể? Là Josi? Là đại tiểu thư y như lọ keo dính cứng bên người y?
Lương Thắng Viễn bởi chuyện này mà mắng chửi y một chút, Lương Thiên Dục nhận ra phụ thân phi thường tức giận, nếu không ông sẽ để quản gia nhắn tin chứ không đích thân đến tận trường học. Nhưng bất kể như thế nào, y và lão sư cuối cùng cũng có thể vô tư được rồi.
Chính là nếu cảm thấy được sự tình sẽ đơn giản chấm dứt như vậy là quá coi thường Lương Thắng Viễn!
Coi như thiên kim tiểu thư Long Đức gia buông tha bọn họ, không có nghĩa là ông sẽ bỏ qua.
Trên tay cầm tư liệu thám tử gửi đến, quan hệ của Lương Thiên Dục cùng Lâm Dật đã có chứng cứ vô cùng xác thực, Lương Thắng Viễn nói gì cũng sẽ không để nguồn tài chính xây dựng sắp tới tay lại vuột mất!
Lâm Dật vẫn dạy học ở trung học Hoa Dục, cùng Lương Thiên Dục thích ý qua ngày, không hề nghĩ sẽ có một ngày Lương Thắng Viễn thế nhưng tự mình tìm tới cửa.
Lâm Dật lên lớp mới nửa tiết đã bị gọi tới tổng văn phòng, Lương Thiên Dục nheo mắt nhảy dựng, còn không biết là cha mình đến đây, chỉ loáng thoáng cảm thấy bất an.
Đột nhiên phải đến “xử lý công việc của trường”, còn bị điểm danh chỉ cần “một mình” Lâm Dật, nhóm lão sư chủ nhiệm đưa mắt nhìn nhau, tâm lý mù mờ khó hiểu.
Ngăn cách một cái bàn gỗ tử đàn trân quý, Lương Thắng Viễn không chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-vien-ac-mong/1309709/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.