Vào giữa tháng 10, nhiệt độ giảm dần.
Mặt trời không còn gay gắt khiến da người ta rám nắng như tháng bảy, tháng tám, ánh sáng trắng xóa mang một chút màu vàng đầu thu, mạ ở trong mắt một lớp ngọt ngào.
Tốc độ kiểm tra vô cùng thuận lợi, người xếp vị trí thứ 9 Diệp Uyển Giai rất nhanh đứng ở trước bàn kiểm tra.
Đúng lúc Bùi Tô Diệp xử lý xong người cuối cùng ngẩng đầu lên, ánh mắt rơi trên người nàng, dịu dàng cong môi: "Họ tên."
"Diệp Uyển Giai."
"Lớp nào?"
"Ngành Thú y lớp 233"
"Đây là số của em. Tự đeo đi."
"Vâng, cảm ơn."
Một cuộc trò chuyện đơn giản và rõ ràng, không khác gì vận động viên và thanh tra viên. Thẳng đến, Diệp Uyển Giai hai tay tiếp nhận dãy số bằng vải, chuẩn bị qua một bên đeo lên, mới vừa nhấc chân, Bùi Tô Diệp nhẹ giọng nói:
"Cố lên."
Xẹt!
Nội tâm bình tĩnh đốt lên một que diêm, tựa như một con đom đóm.
Diệp Uyển Giai trong lòng cảm thấy ngọt ngào, nàng mím môi nén lại nụ cười trên khóe môi, hai lúm đồng tiền hình trái lê lún sâu vào má: "Cảm ơn chị, hội trưởng."
Hạng mục nhảy cao là thế mạnh của sinh viên y viện, nghe nói hàng năm đều giành được vị trí thứ nhất trong đại hội thể thao của trường, khi những sinh viên xuất sắc tốt nghiệp, học viện hàng năm đều chọn lựa những nhân tài từ trong đại hội thể thao của trường và đào tạo họ liên tục, đổ máu tươi để tranh chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ty-hinh-nhu-thich-toi/2813830/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.