Thời tiết buổi sáng trong trẻo, những đám mây nhỏ nhắn cuồn cuộn gợn sóng trên bầu trời trong xanh, nắng sớm vàng rực xuyên qua làn sương, lặng lẽ thấm vào sân trường tươi mát.
Ánh sáng xuyên qua đường lớn Thủy Sam, sau khi bị cành cây rậm rạp lọc đi, từng bó từng bó tỏa sáng, đem không khí giản dị tự nhiên cắt thành ánh sáng rực rỡ, tăng thêm vài phần huyền ảo.
Diệp Uyển Giai vĩnh viễn cũng không quên được ngày hôm đó. Hết thảy mọi thứ dường như là một poster điện ảnh, sau hàng chục ngày làm việc chăm chỉ, đội ngũ đạo diễn cấp cao đã trau chuốt ánh sáng, tư thế, vị trí và các yếu tố khác thành một bức tranh hoàn hảo.
Chính giữa bức tranh chính là Bùi Tô Diệp.
Đồng phục học sinh màu trắng sạch sẽ như mây, đôi chân thon dài được giấu trong quần dài màu đen, áo khoác học sinh màu xanh nhạt tựa như bầu trời mưa—
Cách ăn mặc giống như những người khác, nhưng lại nổi bật theo cách riêng.
"Lên đi." – Bùi Tô Diệp nói với nàng.
Diệp Uyển Giai lúc này mới hoàn hồn, nhanh chóng ngồi lên ghế sau xe đạp, đợi Bùi Tô Diệp đạp xe được hơn mười mét, suy nghĩ mới quay trở lại.
"Học tỷ, chị cũng vừa mới đi sao?"
Giọng nói của Bùi Tô Diệp hòa vào trong gió: "Ừm, hôm nay dậy muộn."
Diệp Uyển Giai vui mừng: "Em cũng vậy, nhưng may mắn gặp được chị, nếu không em đã đến muộn."
Bang!
Chiếc xe đạp lao qua gờ giảm tốc, nhưng ở mông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ty-hinh-nhu-thich-toi/2813825/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.