"Uống a! Uống nhanh coi!"
"Được chưa a!"
"Không uống đến mức nằm sấp lão nương không về!"
"Ôi, ta sợ."
Bình rượu mở một chai lại một chai, qua mấy vòng toàn bộ mọi người đều lộ nguyên hình, mấy cái ly cùng cụng nhau đầy cả bàn rượu. Đào Lễ tránh bên trái né bên phải vẫn bị một tỷ tỷ ngực bự rót hai ly lớn ép uống, tửu lượng bình thường của nàng bắt đầu muốn ngất. Điều khiến trong lòng nàng run sợ chính là Trương Thiên Trữ đánh Thái cực quyền như muốn bánh xe bị quay văng ra ngoài, cuối cùng vẫn là bị bắt uống hết một ly.
Có lẽ là do uống quá nhanh, gương mặt xinh đẹp đỏ lên, tựa vào ghế sô pha, miệng khẽ mở ra rồi lại đóng vào, giống như đang lầm bầm lầu bầu.
Đào Lễ thật muốn khóc, học tỷ a! Chị ngã xuống thì tôi làm sao bây giờ a! Sao trở về được a! Chị phải chịu đựng a! Đào Lễ rót chén trà đưa đến bên Trương Thiên Trữ, muốn giúp nàng tỉnh rượu. Cái chén còn chưa được bưng ra, Trương Thiên Trữ liền một phen kéo áo Đào Lễ, liếc ánh mắt mê man làm Đào Lễ muốn khóc!
Xong rồi xong rồi, uống nhiều quá rồi!
Trương Thiên Trữ làm như Đào Lễ không biết mà nhìn nàng chằm chằm nửa ngày không nói lời nào, Đào Lễ cũng không nói, kỳ thật thấy Trương Thiên Trữ uống rượu, có cảm giác khác thường. Học tỷ lúc nào cũng đều xinh đẹp như vậy.
Trương Thiên Trữ đột nhiên hỏi Đào Lễ:
"Tiểu Đào tử, em nói tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ty-bon-be-nhieu-viec/2457765/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.