"Cùng nhau ăn cơm? Tiểu Đào tử cũng bị gọi đến sao?"
Trương Thiên Trữ tựa vào trên quầy bar, trong tay rượu một ngụm không nhúc nhích.
"Mẹ cậu cũng thật thâm sâu, cần tuyên chiến sao?"
Đồng Ngưng hừ lạnh một tiếng.
"Đánh thì đánh, ai sợ ai."
Trương Thiên Trữ thở dài.
"Kỳ thật chuyện như vậy, đúng là ai yêu nhiều thì thiệt thòi thôi. Tôi cảm thấy xác suất cậu thắng rất lớn a, bởi vì mẹ cậu yêu cậu, so với cậu thương yêu nàng càng nhiều hơn..."
Đồng Ngưng nhìn thấy Trương Thiên Trữ, bất mãn nói.
"Không cần đem tôi nói giống như tên kiêu ngạo."
Trương Thiên Trữ cười.
"Tôi không nói, là cậu tự nhận."
"Biến a!"
Đồng ngồi yên ở Trương Thiên Trữ đối diện, nhìn chằm chằm vào rượu trong tay mình, Trương Thiên Trữ nhìn thấy nàng không chịu nổi, bát giác suy nghĩ thở dài.
"Tiểu Ngưng, cậu liên hệ với tiểu Đào tử rồi sao?"
"Ân, liên hệ rồi."
"Vậy hai người tính thế nào?"
Đồng Ngưng hướng Trương Thiên Trữ cười, cười đến đối phương không hiểu gì cả, khiến người ta nghi hoặc lên tiếng.
"Đừng nói với tôi, các ngươi hoàn toàn không tính toán a!"
"Biết hay vậy, chính là cần một chút thời gian."
"Thời gian? Cậu cần thời gian rồi tính toán làm như thế nào?"
Đồng Ngưng dùng ngón tay ở cổ mình làm cái nét ngang động tác ám chỉ, nói.
"Giải quyết Kiều."
Trương Thiên Trữ nhảy dựng lên, cậu đây là muốn giết người sao?
Đối với lời mời của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ty-bon-be-nhieu-viec/2457725/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.