- ---------
Thời điểm Tô Cẩm Chi tỉnh lại, tay chân đã được thả ra, tấm vải đen buộc trên mắt cũng bị lấy đi. Cậu đang nằm trên mặt đất dưới thân lót một tấm thảm lông trên người được quần áo phủ lên. Cậu đảo mắt liếc nhìn xung quanh, phát hiện ra mình đang ở trong một nhà kho cũ nát, gã đàn ông không biết đã rời đi lúc nào.
Toàn thân hệt như bị xe nghiền qua, đau nhức, động đậy ngón tay rất vất vả, đầu v* cùng hậu huyệt vừa đau vừa trướng, sưng tấy lên. Trong không khí tràn ngập mùi tanh thoang thoảng, khiến cậu nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra vào đêm qua.
Tô Cẩm Chi thất thần nhìn trần nhà, ngọn đèn sợi đốt sáng rực đâm vào hai mắt sinh đau, nhưng cậu không nhúc nhích vẫn đối diện với ánh đèn, tầm mắt dần mờ đi, nước mắt trào ra trong hốc, nhưng không rơi xuống.
Những mảnh kí ức vụn vặt lóe lên trong đầu cậu, qua lớp vải đen, bóng dáng người đàn ông mờ hồ hiện rõ. Cậu tựa hồ có thể nghe thấy thanh âm trầm thấp xen lẫn tiếng thở dốc của gã đàn ông, nhẹ nhàng dụ dỗ cậu, cũng như tiếng khóc nức nở, rên rỉ cầu xin của chính mình, không biết xấu hổ mà rên to.
Tiếng nước dâm mỹ hoà quyện vào môi lưỡi, tràn ngập mồ hôi, nhớp nháp nóng bỏng, những tiếng vang bạch bạch từ hạ thể truyền tới, mọi thứ cứ lặp đi lặp lại trong não. Cậu thậm chí còn cảm nhận được lòng bàn tay thô ráp nóng ran của gã đàn ông đang chạm vào mình, dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-ma-ta-yeu-tham-giam-cam-ta-roi/226232/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.