_________
Viện điều dưỡng của Kiều Vũ, đúng như tên gọi, là nơi dành riêng để phục vụ nhà họ Kiều. Trong viện điều dưỡng, chỉ có một người duy nhất cần được chăm sóc là Tô Cẩm Chi, tất cả mọi nguồn lực chỉ dành cho việc phục vụ cá nhân cậu.
Trong thời gian điều dưỡng, Tô Cẩm Chi được chăm sóc rất chu đáo, cơ thể của cậu hồi phục từng ngày. Còn Kiều Vũ, từ lúc tỉnh dậy, cậu chưa hề nhìn thấy anh.
Cho đến một ngày, Tô Cẩm Chi biết được tin Kiều Vũ đã chuyển trụ sở chính của công ty ra nước ngoài. Tương lai đối phương sẽ phát triển ở đó, còn đối nội thì giao cho một người thân tín điều hành.
Ngày cậu xuất viện là một ngày nắng đẹp. Tô Cẩm Chi căn bản không có hành lý, sau khi tạm biệt Khương Nguyệt, liền bắt xe đã sắp xếp trước rời đi.
Dùng chìa khóa mở cửa, Tô Cẩm Chi bước vào ngôi nhà đã hơn nửa năm không về, nhưng trên sàn nhà lại không còn mùi ẩm mốc, thay vào đó là sạch sẽ không tì vết, đã cho thấy rõ ai đó đã từng đến để lau dọn. Nhìn xung quanh, rõ ràng là không có gì thay đổi ở đây, nhưng cậu cảm thấy như thể đã qua mấy đời.
Trong bình hoa trên bàn phòng khách có một bó hoa bách hợp, trong không khí dường như có một mùi sảng khoái nhàn nhạt, đó là mùi mà hắn quen thuộc, phát ra từ Kiều Vũ. Tô Cẩm Chi đưa tay cầm một nhánh hoa, cảm thấy những cánh hoa mỏng manh dưới đầu ngón tay của mình, nó rất tươi đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-ma-ta-yeu-tham-giam-cam-ta-roi/1065180/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.