Edit: Cube000
_________
Bác sĩ lấy ra một chiếc đèn pin y tế nhìn chăm chăm vào con ngươi Tô Cẩm Chi, sau đó cầm ống nghe bệnh thăm dò về phía ngực cậu. Hơi mát của kim loại thấm qua quần áo truyền đến lồng ngực, Tô Cẩm Chi toàn thân run lên, hơi giãy dụa, trong miệng kêu la không muốn không muốn, thanh âm nức nở.
Kiều Vũ giơ tay ra hiệu bác sĩ tháo ống nghe ra trước, nhẹ giọng an ủi Tô Cẩm Chi: “Cẩm Chi, học trưởng đây rồi, đừng sợ.”
Bàn tay ấm áp xoa xoa lưng cậu, không khỏi sợ hãi. Theo động tác vuốt ve, nội tâm dần dần tiêu tan, sự phản kháng của Tô Cẩm Chi cũng từ từ dừng lại.
Bác sĩ kê một số loại thuốc cho cơ thể cậu, đóng gói hộp y tế, kính cẩn nói với Kiều Vũ: “Kiều tiên sinh, vậy tôi đi trước.”
Kiều Vũ không nhìn ông, hơi gật đầu.
Trước khi đi, bác sĩ không khỏi liếc nhìn hai người họ một cái. Kiều Vũ ôm lấy người thanh niên có vẻ ngoài hốc hác, sự dịu dàng trong mắt anh gần như tuôn ra.
Nghĩ đến những dấu vết mơ hồ trên cơ thể Tô Cẩm Chi, cũng như những vết trói trên tay và chân, bác sĩ không khỏi lắc đầu. Ông đã từng nghe nói qua tình huống như vậy, chắc chắn những người trong giới thượng lưu đều sẽ có sở thích đặc biệt, là bao dưỡng vài tiểu tình nhân rồi chơi chết người ta. Nhưng ông không ngờ rằng Kiều Vũ, người có vẻ ngoài dịu dàng tao nhã như vậy, cũng là một trong số đó. Nhưng sau mấy ngày này, ông có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-ma-ta-yeu-tham-giam-cam-ta-roi/1065178/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.