#43
Khi Mễ An tỉnh dậy thấy mình đang ở nhà rồi, cô khó khăn cử động thân mình. Quả thật toàn thân cô đau nhức vô cùng. Nhớ lại khi nãy cô cùng Lăng Thượng Hàn làm chuyện đó trong phòng hiệu trưởng. Trời ơi, xấu hổ quá đi!
Cô nhanh chóng bước ra khỏi giường mình và xuống tầng. Có lẽ cô ngủ cũng lâu quá, giờ trời đã là chiều tối rồi. Thấy Tư Cầm đang chuẩn bị bữa tối, Mễ An ái ngại gãi gãi đầu. Cô định nói gì đó nhưng lập tức bị Tư Cầm cắt ngang lời.
- Dậy rồi thì mau lên gọi Lăng Thượng Hàn xuống ăn tối đi.
Mễ An khẽ gật đầu, cô lại quay lên phòng ở trên tầng. Chắc là Lăng Thượng Hàn đang ở phòng sách thì phải, cô liền bước về phía phòng sách.
Cạch!
Lăng Thượng Hàn mở cửa phòng sách ra, hắn thấy Mễ An đang đứng trước mặt mình. Cảm xúc lúc này của hắn là gì, chính hắn cũng không biết nữa.
Nhìn Mễ An đang cười vui vẻ, Lăng Thượng Hàn liền ôm cô vào lòng. Trông vẻ mặt của hắn vô cùng mệt mỏi.
Mễ An ôm Lăng Thượng Hàn nhẹ nhàng vỗ về, cô khẽ lo lắng hỏi:
- Anh đang buồn chuyện gì vậy?
Mễ An biết nhất định Lăng Thượng Hàn đang có tâm sự gì đó, cô chỉ biết ôm hắn mà an ủi.
Lăng Thượng Hàn im lặng mà ôm cô, một lúc lâu hắn mới cất giọng trầm lắng:
- Ba của nhị ca vừa qua đời!
**********
Lúc này là đám tang của ba Trần Du, khi biết tin ba qua đời Trần Du rất sốc. Mẹ của anh thì bị ngất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-la-con-do-ban-moi/1329248/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.