#22
Một ngày chủ nhật đẹp trời, Mễ An kéo Hàn Thương ra biển cho bằng được. Cô đã nói rồi, cô rất thích biển. Hàn Thương đành chiều theo ý cô, tùy ý để cô kéo đi.
- Wow!
Sóng biển dồn dập khiến Mễ An thích thú, cô hất nước biển lên con người đang đứng đờ ra đó kia. Nhìn Hàn Thương giật nảy mình khiến cô không khỏi buồn cười:
- Mễ An, cậu to gan quá!
Hàn Thương bị Mễ An hất nước biển lên người, cậu ta liền phản công lại. Hàn Thương hất nước khiến áo cô ướt đẫm, sau đó cậu ta không có ý định tha cho cô mà tiếp tục hất thật nhiều nước.
Mễ An ho sặc sụa rồi cũng hất lại Hàn Thương. Cái tên đáng ghét này làm quần áo cô ướt hết rồi, cô nhất định phải trả thù mới được.
Thế là cả hai hất nước biển, hầu như ai cũng bị ướt hết cả. Cuối cùng mệt quá, Mễ An nằm xuống nghỉ ngơi. Hàn Thương cũng nằm xuống cạnh cô, nhìn cô thở hổn hiển:
- Đây là thứ cậu thích sao?
Hàn Thương hờ hững hỏi, cũng không thú vị lắm.
- Cậu không thấy thú vị à?
Mễ An quay sang nhìn Hàn Thương, lúc này cô vẫn cười. Nhưng sao bắt gặp ánh mắt đó của cô Hàn Thương lại đứng hình. Cậu ta ngắm nhìn cô một lúc rồi liếc xuống áo cô.
Lúc này chiếc áo phông màu trắng mỏng manh được khoác lên người cô ướt đẫm, khiến mọi thứ bên trong cô đều hiện lên rõ nét. Đường cong tuyệt mĩ của cô vô cùng quyến rũ khi hơi thở của cô cứ liên tục phập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-la-con-do-ban-moi/1329227/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.