#20
Hôm nay là ngày thứ 2 của Mễ An ở quê hương Trần Du, quả thật mỗi sáng không khí đều rất trong lành. Cô thích thời tiết ở đây.
Cô hít thở không khí trong lành rồi ngắm nhìn mọi người đang tấp nập đi đánh bắt cá. Quê của Trần Du là ở biển mà, mỗi sáng đều tấp nập như này.
- An An, em có muốn đi không ?
Trần Du quay sang hỏi Mễ An cô, cô cũng muốn đi nhưng lại cảm giác hơi lười lười. Ở quê nhàn quá mà, cô nhìn Trần Du rồi hơi lắc lắc đầu:
- Em thấy mình ở nhà vẫn hơn. Hì!
Trần Du biết rõ Mễ An đang lười biếng, anh lại xoa đầu tóc Mễ An rối tung lên. Trần Du cười cười:
- Lười thì cứ nói lười đi.
- Hì hì, lười thật ý!
Mễ An vui vẻ cười tít mắt, nụ cười đẹp đẽ của cô lúc này thu vào ánh nhìn của một thiếu gia nhà giàu. Cậu thiếu gia ấy điều tra cô đi đâu một cách dễ dàng, sau đó lập tức đi trực thăng riêng để tới nơi nhanh nhất. Mễ An không hề biết Hàn Thương cài định vị trên điện thoại cô, vì thế cậu ta mới điều tra dễ dàng như vậy
Trong suốt quãng thời gian sống chung với Mễ An, Hàn Thương chưa bao giờ nhìn thấy cô cười vui vẻ như vậy. Có lẽ hiện tại cô đang sống rất bình yên và hạnh phúc.
Hàn Thương chợt nhận ra nơi này vô cùng yên bình, chả trách Mễ An là thoải mái vui vẻ như vậy:
- Hey!
Hàn Thương từng bước chậm rãi đến chỗ Mễ An đang đứng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-la-con-do-ban-moi/1329225/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.