#16
- Em không đi nữa!
Mễ An ngắm nhìn Lăng Thượng Hàn một lúc, không biết cô đã thiếp đi từ lúc nào nữa. Lúc này Lăng Thượng Hàn đang mở mắt nhìn cô, bàn tay hắn yếu ớt vuốt mái tóc cô:
- An An, thật xin lỗi em!
**********
- Vừa nãy cháu ngủ quên mất.
Mễ An ái ngại nhìn quản gia Nam sau đó phát hiện ra có thêm một người nữa trong nhà. Vân Đan nghe tin Lăng Thượng Hàn đổ bệnh lập tức tới biệt thự riêng này, gặp Mễ An ở đây khiến Vân Đan vô cùng khó chịu.
- Cậu còn ở đây sao? Mấy ngày nữa có lẽ đây sẽ là nhà tôi rồi.
Vân Đan nhìn Mễ An nở nụ cười của kẻ chiến thắng, cô ta quay sang nhìn quản gia Nam rồi nhanh chóng bước vào phòng Lăng Thượng Hàn.
Quản gia Nam hiểu ý của Vân Đan là muốn đuổi người, bèn thở dài nhìn cô gái tội nghiệp trước mặt. Mễ An không để cho ai mở miệng đuổi mình, cô cắt ngang lời quản gia Nam:
- Cháu lên thu dọn đồ đạc rồi sẽ đi ngay!
- Cảm ơn Mễ tiểu thư đã chăm sóc thiếu gia.
Quản gia Nam cúi đầu cảm ơn và cũng là lời xin lỗi giành cho cô. Quả thực tình thế xoay chuyển rất nhanh, chỉ mới mấy hôm trước Mễ An và Lăng Thượng Hàn còn vui vẻ. Đúng là đâu thể đoán trước tương lai.
Mễ An xách theo hành lí của mình đi ra khỏi nhà, cô ngước lại nhìn căn biệt thự. Quả thực nơi đây đã từng là nhà của cô, được Lăng Thượng Hàn hết mức cưng chiều. Bây giờ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-la-con-do-ban-moi/1329221/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.