Có Hứa Đình ở bên, tâm tình Hạ Mộ tốt lên không ít, dứt khoát vứt trận đấu qua một bên không nghĩ nữa, cho đến tận trước trận chung kết ba ngày mới về nhà.
Hai người vừa mới vào cửa, Hứa Đình đã bị một cuộc gọi của giáo sư gọi đi, vì thế Hạ tiểu thụ rất nhàm chán mở máy tính ra, cầm quả táo vừa cắn vừa mở hòm thư, thuận tay click mở cái mail mấy ngày trước kia, phát hiện hóa ra là một bản thỏa thuận ban tổ chức cuộc thi gửi tới.
Nhìn xuống hai dòng, Hạ Mộ có chút sửng sốt, sao còn có thể có điều khoản như vậy?
Kỳ thật trong lòng biết rất rõ kiểu trận đấu thế này, chắc chắn đều sẽ có chỗ không công bằng, nhưng vẫn không nghĩ tới, thế mà lại sẽ có loại quy định này.
Cặp nhẫn này là mình muốn tặng cho anh ấy làm quà, sao có thể đem bản quyền bán cho người khác, thế nhưng cuộc thi này quả thật rất quan trọng, thật vất vả mới đi đến bước này, hiện tại bỏ qua, cho dù thế nào cũng không thể cam tâm.
Thời gian từng chút qua đi, Hạ Mộ đấu tranh nội tâm hai giờ, cuối cùng đưa ra quyết định, thay giày ra ngoài.
Vì thế chờ lúc Hứa Đình về nhà thì nhìn thấy chính là gian phòng trống rỗng, và máy tính vẫn đang mở.
Trang chủ của máy tính là bài tin của cuộc thi lần này, Hứa Đình nhíu mày, lấy điện thoại di động ra gọi cho Hạ Mộ.
Phòng khách truyền đến tiếng chuông quen thuộc, Hứa Đình đi ra ngoài nhìn, di động của Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-truong-khong-the-treu/1309640/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.